- Home
- Xuyên Nhanh : Bách Biến Nam Thần, Nhẹ Điểm Liêu
- Chương 978 - Phiên ngoại: Xích Viêm (5)
Ngay sau đó, dung nhan yêu nghiệt của Xích Viêm tới gần, chóp mũi chạm vào chóp mũi nàng. Hô hấp Tiểu Nguyệt Nguyệt không khỏi nhanh hơn, cảm giác tim sắp nhảy ra cổ họng.
Xích Viêm nói: “Bởi vì, ta muốn ở chung một chỗ với nàng!”
Hắn vừa dứt lời, không cho nàng bất kỳ cơ hội cự tuyệt nào, hôn lên đôi môi nàng.
Hắn cẩn thận hôn nàng, sợ làm đau nàng nên chỉ dám nhẹ nhàng cắn, không dám dùng quá sức.
Tiểu Nguyệt Nguyệt xấu hổ đến nỗi khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, chậm rãi dẫn đường Xích Viêm hôn môi giống như trong truyện tranh vậy.
Mới đầu nàng có chút vụng về, sau đó càng lúc càng thuần thục điêu luyện.
Điều này làm cho ánh mắt Xích Viêm sâu thêm, có một chút tổn thương: “Tiểu Nguyệt Nguyệt, vì sao nàng thuần thục như vậy?”
Không đợi nàng trả lời, sợ nàng sẽ nói ra lời nói khác khiến hắn thương tâm.
Dường như để trừng phạt nàng, hắn dùng sức xé rách quần áo của nàng, lộ ra bả vai trơn bóng.
Tiểu Nguyệt Nguyệt sợ tới mức cả người run lên: “Thúc Ăn Muối, không thể!”
Đầu ngón tay ấm áp của Xích Viêm xẹt qua da thịt nàng, chạm đến một tấc lại một tấc. Ánh mắt hắn dừng ở áo lót nhỏ trước ngực nàng.
Hắn nhíu mày duỗi tay nghiên cứu: “Đây là cái gì?”
Mặt Tiểu Nguyệt Nguyệt bỗng đỏ bừng lên, bọn họ thật sự giống truyện tranh người lớn mà nàng từng xem trộm sao?
Nàng thật sự rất xấu hổ, nhưng rồi lại rất chờ mong…
Dù sao nàng cũng là con gái, sẽ luôn xấu hổ!
Nàng uốn éo người, giùng giằng: “Thúc Ăn Muối, không thể sờ!”
Nàng vừa động như vậy lại càng thêm lúng túng, áo nàng vậy mà bung ra, một khối vòng cung trắng như tuyết vừa lúc dừng ở lòng bàn tay Xích Viêm.
Xích Viêm cảm giác trong tay mình như có củ khoai lang bỏng tay, lại vô cùng mềm mại trơn láng. Hắn tùy tay bóp một chút.
Động tác này làm Tiểu Nguyệt Nguyệt phát ra một tiếng rên khe khẽ: “Không cần!”
Nếu cha mẹ biết sẽ đánh chết nàng!
Giọng nàng giống như ngòi nổ làm đôi mắt Xích Viêm càng thêm đỏ, yết hầu của hắn không ngừng lên xuống nuốt nước miếng.
Cuối cùng lý trí hắn bị đốt sạch, cúi đầu hôn lên!
(Nơi này không phù hợp với trẻ em, Hệ thống nuốt mất 1428 chữ!)
Sau khi trời sáng, quần áo của hai người rơi tán loạn trên mặt đất. Trên giường to rộng mềm mại, hai người ôm chặt nhau, trên thân thể hai người đều có từng mảng ửng hồng chứng minh một đêm điên cuồng tối qua.
Tiểu Nguyệt Nguyệt tỉnh lại trước, tới gần nhìn dung nhan yêu nghiệt của Xích Viêm. Bọn họ thật sự giống như trong truyện tranh nàng xem trộm vậy!
Nếu như thế thì không bao lâu nữa bọn họ sẽ có cục cưng nhỏ, thật vui vẻ.
Nàng cẩn thận tới gần, thừa dịp Xích Viêm vẫn còn ngủ, hôn lên môi hắn.
Vốn dĩ nàng chỉ muốn hôn trộm một chút rồi thôi nhưng mà nàng quá yêu thích hương vị của hắn, hoàn toàn không tách ra được.
Bỗng nhiên, một bàn tay ấn sau đầu nàng, xoay người một cái, nàng bị đè ở dưới thân. Xích Viêm cười tà: “Tiểu nha đầu, ta thế mà bị ngươi tính kế!”
Hắn… Hắn đã biết sao?
Tiểu Nguyệt Nguyệt có chút hoảng hốt. Ngay sau đó, hắn lấp kín cánh môi nàng, từng chút một cướp đi không khí trong miệng nàng.
Trên thân thể truyền đến xúc cảm đau đớn lẫn vui sướng, làm Tiểu Nguyệt Nguyệt ngượng ngùng không chỗ trốn, trầm luân trong đôi mắt màu đỏ của hắn.
Mười ngón tay hai người đan vào nhau, Xích Viêm nhìn vào đôi mắt nàng: “Suốt đời suốt kiếp, nàng đều là người của ta. Nếu nàng phản bội thì ta sẽ giết sạch nam nhân nàng thích!”
Tiểu Nguyệt Nguyệt gật đầu, nghiêm túc nói: “Thúc Ăn Muối, ta thích người và chỉ thích người. Ta cũng không thích tên thư sinh kia một chút nào, đó là ta lừa gạt người thôi!”
Ánh mắt Xích Viêm sâu thêm: “Rất tốt!”
Tiểu Nguyệt Nguyệt cầu xin tha thứ: “Ưm… nhẹ một chút…”
Ngoài phòng!
Tay Kim Đản Đản nắm thành quyền, nghe những âm thanh nhỏ vụn thì trong mắt đầy phẫn nộ: “Khốn khiếp! Chưa kết hôn vậy mà dám ngủ với con gái của ta hả?”