- Home
- Xuyên Nhanh : Bách Biến Nam Thần, Nhẹ Điểm Liêu
- Chương 458 - Công chúa nhân ngư và hoàng tử hắc hoá (19)
“Ngốc, chúng nó không phải là mỹ nhân ngư!”
Suy nghĩ trẻ con này chẳng khác gì câu hỏi của lão sư thường hỏi khi chúng ta còn nhỏ: “Sau khi thằn lằn con lớn lên sẽ biến thành gì?”
Chúng ta trả lời: “Rắn!”
Thật ra, trong mắt hài tử đều là như vậy ╮( ̄▽ ̄ “)╭
( Sau khi thằn lằn con lớn lên biến thành gì? Đến nay ta vẫn không biết sau khi lớn lên nó có thể bị biến dị hay không? Giống như sau khi nòng nọc nhỏ lớn lên mọc chân biến thành ếch xanh vậy? )
Kim Đản Đản tùy tiện ăn chút gì đó, nàng cũng không dám tiếp tục ở lại nữa, nàng rất sợ hắn sẽ hắc hóa.
Nàng quyết định nhanh chóng rời khỏi. Dưới sự lưu luyến của Dạ Phi Mặc, nàng trở lại biển cả.
Ở trong biển, nàng cảm giác mình thật sự rất tự do, giống như chim chóc bay lượn trên bầu trời vậy.
Tuy nhiên, bên cạnh sự tự do đó, nàng cũng phải chịu sự cô đơn một mình!
Nàng ở trong nước biển nhìn thiếu niên đang ở trên bờ kia.
Nàng rất muốn bơi qua chơi với hắn, không muốn hắn cũng cô đơn như vậy.
Nhưng nàng lại càng sợ hắn đột nhiên hắc hóa, có thể lấy mạng nàng bất cứ lúc nào.
Nàng vẫn còn nhớ rõ nhiệm vụ 【 Sống trên đất liền 】của mình.
Nhưng nàng không muốn lại bị Dạ Phi Mặc phát hiện, đành phải chờ hắn rời khỏi, nàng mới dám đi lên.
Nàng tìm được mụ phù thủy biển, hỏi bà ta làm sao để biến thành con người.
Mụ phù thủy biển nói: “Tìm một người yêu thương ngươi thật lòng, rồi dùng thanh chủy thủ này đâm vào trái tim hắn, ngươi sẽ biến thành con người!”
Kim Đản Đản lắc đầu: “Như vậy quá tàn nhẫn!”
Mụ phù thủy biển thở dài: “Đứa nhỏ ngốc, được cái này thì phải mất cái khác, không có trả giá thì làm sao có được chứ!”
“Còn cách nào khác không?” Kim Đản Đản lại hỏi.
Mụ phù thủy biển tươi cười hiền từ hệt như bà cố nội: “Có có có, bán linh hồn của ngươi cho ta, ta sẽ biến ngươi thành con người!”
Khuôn mặt nhỏ của Kim Đản Đản tối sầm lại, nàng xụ mặt lạnh lùng nói: “Mụ phù thủy biển, bà lừa gạt người khác thì cũng thôi đi, đừng có rắp tâm với ta. Niệm tình ngày xưa bà hay kể chuyện đời xưa cho ta đỡ buồn chán, ta tha cho bà lần này!”
Nàng đặt chủy thủ trên cổ mụ phù thủy biển, lạnh lùng nói: “Nói, rốt cuộc phải làm sao thì ta mới có thể biến thành con người?”
Mụ phù thủy biển nhìn chủy thủ trên cổ, tiếp tục cười, hiền từ như bà cố nội: “Khụ, hài tử, lấy chủy thủ xuống đi. Cho dù bà bà không nói, ngươi cũng sẽ biết cách mà!”
Kim Đản Đản híp mắt lại, cất chủy thủ đi.
Mụ phù thủy biển tiếp tục nói: “Ta khuyên ngươi một câu, đừng sống trên đất liền, con người không như những gì ngươi thấy đâu. Bọn họ ích kỷ, đáng ghét, tiếp cận bọn họ sẽ không có kết quả tốt đâu!”
Kim Đản Đản không muốn nghe tiếp những lời này nữa, nàng xoay người rời đi.
Cho dù mụ phù thủy biển không nói cho nàng biết, nàng còn có Hệ thống quân, có lẽ nó sẽ biết!
“Hệ thống quân, em nói cho chị được không?” Kim Đản Đản chớp chớp đôi mắt, ra vẻ đáng yêu.
Hệ thống quân cảm giác phát lạnh: “Kí chủ, chuyện này Quân Quân cũng không biết, chỉ chờ chị tự mình tìm cách thôi!”
Kim Đản Đản tối sầm mặt, nàng lập tức cảm thấy mọi chuyện chỉ còn có thể dựa vào bản thân, năng lực của Hệ thống quân thật sự quá ít.
Nàng đành phải cải trang giả dạng một chút, tròng một đôi vớ vào đuôi cá, rồi mặc váy vào. Nàng tìm một trấn nhỏ, cầm lấy trân châu đổi một ít quần áo.
Nàng rất muốn mua loại túi không gian như của Dạ Phi Mặc, nhưng đáng tiếc, thứ này cho dù có ra giá cao cũng không có người bán!
Kim Đản Đản đến trấn nhỏ cách hoàng cung khá xa, chuẩn bị mai danh ẩn tích sinh sống.
Trong lúc vô tình nàng lại nghe được một tin tức: Hoàng tử Dạ Phi Mặc muốn thành hôn, lại còn là biểu tỷ thanh mai trúc mã của hắn!
Kim Đản Đản lập tức sợ tới mức tái nhợt cả khuôn mặt nhỏ. Đậu má, trong này nhất định có âm mưu!