- Home
- Xuyên Nhanh : Bách Biến Nam Thần, Nhẹ Điểm Liêu
- Chương 444 - Công chúa nhân ngư và hoàng tử hắc hoá (5)
Dứt lời, Dạ Phi Mặc liền cầm băng dính dán kín miệng Kim Đản Đản lại. Hai mắt của nàng tràn ngập sợ hãi, nhưng ác ma trước mắt này lại không coi ai ra gì, lên giường đắp chăn đi ngủ.
Khuôn mặt lúc ngủ của hắn như thể một thiên sứ lạc vào thế gian, đẹp đến khó tin.
Tuy nhiên, khuôn mặt ngây thơ vô hại lúc ngủ này của hắn lại không thể thay đổi được sự thật hắn là một tên ác ma.
Kim Đản Đản hoảng sợ nhìn hắn. Nàng sợ tới mức không dám thở mạnh một chút, sợ hắn sẽ làm ra chuyện gì khác nữa.
Rời khỏi mặt nước khiến nàng cảm thấy rất khó chịu, nàng bắt đầu có cảm giác khát khô, không biết mình có thể chống cự được đến khi nào.
Khoảng mười hai giờ đêm…
Kim Đản Đản nhìn bóng dáng trên giường. Lúc này hắn đang ngủ rất say, có thể nghe thấy tiếng hít thở rất nhỏ.
Khuôn mặt xinh đẹp mà xa lạ, nhưng hơi thở lại rất quen thuộc, khiến cho nàng có cảm giác rất đáng sợ.
Nàng không dám tưởng tượng những tra tấn nào đang chờ đợi nàng sau khi trời sáng?
Trốn!
Cần phải trốn!!!
Kim Đản Đản cẩn thận giãy giụa, nàng muốn kéo băng dán ra để chạy thoát.
Nhưng nàng chỉ vừa nhúc nhích, băng dính liền phát ra tiếng vang rất nhỏ.
Dưới ánh trăng, bóng người trên giường mơ hồ. Hắn khẽ nhíu mày lại, trở mình đổi tư thế tiếp tục chìm vào giấc ngủ.
Kim Đản Đản sợ tới mức cố gắng hạ thấp cảm giác tồn tại của mình, hô hấp cũng trở nên thận trọng hơn.
Sau khi xác định hắn thật sự ngủ rất say, Kim Đản Đản mới khẽ giãy giụa.
Tuy nhiên, nam tử đang ngủ say trên giường bỗng nhiên lập tức mở to mắt, tròng mắt của hắn đỏ như máu, cực kỳ giống đôi mắt đỏ ngầu của các con quỷ trong phim ma.
Hắn xốc chăn lên đứng dậy, chân trần đi trên mặt đất.
“Phịch… Phịch…” Âm thanh bước chân đi trên sàn gỗ vang lên.
Từng bước chân như đang đạp lên trái tim Kim Đản Đản, khiến cho hơi thở yếu ớt của nàng lập tức căng thẳng.
Nàng trừng lớn đôi mắt, vẻ mặt hoảng sợ nhìn hắn đang dần đến gần.
Hắn duỗi tay kéo lấy mái tóc màu xanh lục của nàng, khiến cho da đầu nàng tê dại. Nàng đau đến mức nước mắt lưng tròng.
Hắn ngẩng đầu, tròng mắt màu máu quỷ dị nhìn nàng, giọng mũi trầm thấp hơi mơ hồ: “Không để ta ngủ yên được sao?”
Ngón tay trắng nõn thon dài nhẹ nhàng vỗ về khuôn mặt nàng. Khuôn mặt vô cùng xinh đẹp áp sát lại gần, hơi thở như có như không phả vào tai nàng, giọng nói vô cùng mị hoặc: “Hay là, ngươi nóng lòng muốn trở thành chuột bạch thí nghiệm!”
“Ưm Ưm ~” Miệng Kim Đản Đản bị dán lại, chỉ có thể phát ra âm thanh nức nở sợ hãi từ cái mũi.
Dạ Phi Mặc cười. Ban đầu là tiếng cười tà ác, nhưng càng cười âm thanh lại càng hay, tựa như là âm thanh của tự nhiên.
Hắn ngừng cười, tròng mắt màu máu lạnh lùng nhìn chằm chằm đôi mắt nàng: “Nếu lại phát ra bất kỳ âm thanh nào nữa, ta sẽ không ngại ban đêm mà nhổ từng cái vảy của ngươi xuống!”
Kim Đản Đản sợ tới mức không dám nhúc nhích. Nàng cố gắng để bản thân bình tĩnh lại, sợ mình sẽ lại chọc giận hắn.
Hắn buông tóc nàng ra, mái tóc xanh lục của nàng có mấy sợi rơi xuống mặt đất.
Cho tới bây giờ, Kim Đản Đản vẫn còn có cảm giác da đầu rất đau.
Mà tên ác ma kia lại chỉ lạnh lùng liếc mắt nhìn nàng một cái, mang theo ý cảnh cáo mạnh mẽ, rồi xoay người lên giường tiếp tục nghỉ ngơi.
Trái tim nhỏ của Kim Đản Đản sợ tới mức đập “Bịch bịch bịch ~”, hô hấp cũng trở nên rất thận trọng, sợ quấy rầy đến hắn.
Ánh mắt của nàng đề phòng nhìn Dạ Phi Mặc trên giường.
Hắn ngủ không yên giấc, mày nhăn lại, tựa như đang gặp ác mộng.
Nàng có chút đau lòng, lại có chút vui vẻ.
Nhập dãy số sau để giải pass chương tiếp theo: 123456