- Home
- Xuyên Nhanh : Bách Biến Nam Thần, Nhẹ Điểm Liêu
- Chương 437 - Nam nữ hoán đổi: Mỹ nhân, đi nào! (35)
Nàng đã là người lớn tới như vậy rồi, lại đường đường là Vương gia vậy mà còn bị tức phụ đánh. Là đánh đó!
Kim Đản Đản tỏ vẻ lòng tự trọng của nam nhân một lần nữa bị tổn thương nghiêm trọng. Vì thế ngày hôm sau, nàng để lại thư từ biệt rồi rời nhà bỏ đi!
Thân gửi nương tử Cô Nguyệt:
Vi phu nghĩ tới nghĩ lui cảm thấy cuộc sống phu thê lúc này thật quá mức bình thản, cho nên ta đi mưu cầu ngôi vị Hoàng đế để ngồi chơi mấy ngày một chút!
Nương tử, nếu nàng có hứng thú thì sẽ phong nàng lên làm Hoàng hậu, cho nàng ngồi đó một chút, để nàng luôn bên cạnh ta. Sau đó hai phu thê ta cùng nhau gieo họa cho thiên hạ.
Mấy ngày này vi phu không ở đây, nếu nương tử muốn ăn thịt thì mở ra cái hộp thứ nhất, bên trong đã chuẩn bị thịt ngon.
Lãnh Cô Nguyệt mở cái hộp thứ nhất ra, bên trong có một phần tương thịt bò, bên cạnh là một tờ giấy: Nếu nương tử không hài lòng thì hãy mở ngăn bí mật này, vi phu còn chuẩn bị thịt khác cho nàng!
Vì vậy, Lãnh Cô Nguyệt làm theo mở ra ngăn thứ hai.
Vẻ mặt “Nàng” mờ mịt nhìn món đồ chơi này nọ của nam nhân làm bằng gỗ dài 18.8 centimet.
Trong hộp còn đặt tờ giấy: Nương tử, nàng rất thích ăn thịt nên lúc nào muốn vi phu thì dùng cái này thay thế nhé!
Đôi mắt Lãnh Cô Nguyệt híp lại, đánh giá đồ vật cầm trong tay, thấy phía trên có khắc mấy chữ: Thế thân tiểu Cẩm Ngọc!
Nàng nổi cơn giận, nắm thật chặt vật kia, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tiểu Cẩm Ngọc sao? Chờ tìm được chàng, chàng sẽ biết tay thiếp!”
…
Kim Đản Đản trở lại hoàng cung một lần nữa. Hoàng thượng vừa thấy nàng giống như thấy được Chúa cứu thế vậy, hắn đã gầy gò đi không ít nhưng hai mắt lại tràn đầy ánh sáng nhìn Kim Đản Đản: “Cẩm Ngọc, hoàng nhi trở lại rồi!”
Kim Đản Đản thật muốn lườm hắn một cái: “Đừng lôi kéo làm quen, người đã từng đối xử với ta như thế nào, đã quên rồi sao?”
“Vậy cũng là lỗi của trẫm đã yêu quá sâu, đừng trách ta nữa!” Hoàng thượng cụp mắt, chỉ mong quay đầu không quá muộn.
Kim Đản Đản thở dài: “Cho nhi thần mượn ngôi vị Hoàng đế ngồi một thời gian đi, đến lúc đó sẽ trả lại cho người!”
Trong lòng Hoàng thượng mừng rỡ: “Trẫm đã sớm muốn nghỉ ngơi chăm sóc thân thể!”
Hiện giờ thân thể hắn càng lúc càng tệ hơn, thấy nhi tử trở lại rồi, chỉ cần nhi tử có thể xử lý tốt chuyện triều đình thì hắn thoái vị cũng không phải không thể.
Hắn thử dò xét hỏi: “Một mình ngươi tới sao?”
Hai mắt Kim Đản Đản hơi híp lại: “Chuyện này không liên quan tới người, nhường ngôi là được rồi!”
Lời nói của nàng có rất ít sự tôn trọng khiến trái tim Hoàng thượng bị đả kích.
Kim Đản Đản cũng không quá thân cận đối với Hoàng thượng, suýt chút nữa Mạch mỹ nhân đã bị hắn làm bẩn, không giết phụ hoàng đã không tệ rồi.
Hoàng thượng vì đền bù cho nàng mà ngoan ngoãn thoái vị nhường ngôi.
Kim Đản Đản xử lý một ít sự vụ lớn nhỏ mạch lạc rõ ràng, ngăn nắp có trật tự, khiến không ít đại thần tâm phục khẩu phục đối với nàng, rối rít kiến nghị nàng bắt đầu mở rộng hậu cung, vì hoàng thất mà sinh con nối dõi tông tường.
Kim Đản Đản không đáp ứng cũng không cự tuyệt, cứ như vậy nhìn những đại thần kia.
Cái đại thần bị nhìn tới nỗi da đầu tê dại, mồ hôi toát ra trên trán như mưa rơi, cũng không dám thở mạnh hơi nào.
Cuối cùng, nàng thô bạo tuyên cáo: “Trẫm đã sớm có thê tử, đời này cũng chỉ có một vị thê tử này!”
Trong lòng đại thần cũng không nhịn được một hơi này, rối rít nói:
“Hoàng thượng không thể qua loa như vậy!”
“Sao Hoàng thượng có thể tùy ý lấy một nữ tử ở dân gian?”
“Mong hoàng thượng suy nghĩ kỹ rồi hãy làm, từ xưa đế vương ai mà không có tam thê tứ thiếp!”
“Chỉ lấy một thê tử, nếu nàng dễ sinh thì còn tốt, nhưng nếu ngược lại, thân thể không tốt không thể mang thai sinh hài tử, chỉ sợ hoàng thất sẽ không có người nối dõi.”
Vị đại thần này nói đến trọng điểm, chúng đại thần rối rít gật đầu nói phải.
Trong lòng Kim Đản Đản nổi lên tính toán, nếu Mạch mỹ nhân trở lại, đến lúc đó ngự y lại truyền đi chuyện nàng ta không thể sinh con, chỉ sợ ngôi vị Hoàng hậu này không thuộc về “Nàng ta”!