- Home
- Xuyên Nhanh : Bách Biến Nam Thần, Nhẹ Điểm Liêu
- Chương 434 - Nam nữ hoán đổi: Mỹ nhân, đi nào! (32)
Vành mắt ‘nàng’ hơi đỏ, ‘nàng’ đưa tay ra muốn chạm vào đôi má hơi gầy gò của hắn.
Kim Đản Đản đang ngủ gà ngủ gật, đầu óc nhẹ nhàng tỉnh dậy. Nàng nhìn thấy Lãnh Cô Nguyệt nhìn mình với vành mắt ửng đỏ, nàng căng thẳng nói: “Cô Nguyệt, nàng sao vậy, có phải là không thoải mái chỗ nào không?”
Lãnh Cô Nguyệt ngồi dậy và nhào vào vòng tay của Kim Đản Đản, ôm chặt lấy nàng.
Do lực quán tính, Kim Đản Đản bị ‘nàng ấy’ kéo ngã xuống giường, đè lên người ‘nàng ấy’, môi của nàng nhẹ nhàng cọ lên má ‘nàng ấy’.
Vì sợ làm đau ‘nàng ấy’, Kim Đản Đản vội vàng ngồi dậy, nhưng Lãnh Cô Nguyệt lại ôm nàng càng chặt hơn.
Lông mi ‘nàng ấy’ khẽ rung lên, nước mắt rơi xuống, giọng nói có chút nghẹn ngào: “Bạch Cẩm Ngọc, tên ngốc này, cảm ơn ngài đã vì ta mà làm rất nhiều thứ… ”
Kim Đản Đản rất vui vì nàng ấy đã nhớ đến mình, vỗ nhẹ lên đầu ‘nàng ấy’ và dỗ dành: “Lãnh mỹ nhân ngoan, lớn như vậy rồi đừng khóc nhè nữa nào, nàng nhìn xem ở bên ngoài có những ai đến thăm nàng kìa?”
Mọi người lần lượt từ bên ngoài đi vào, tất cả đều là người thân trong gia đình thất lạc của ‘nàng ấy’.
Mặc dù bọn họ đã ăn mặc cải trang, nhưng nhìn kỹ thì dáng người của bọn họ đều rất quen thuộc.
Người nhà của ‘nàng ấy’, tất cả đều ở đây.
Những giọt nước mắt không hề dễ dàng ngăn lại một lần nữa lại tuôn ra. Khóe miệng ‘nàng ấy’ nhếch lên, đôi mắt ‘nàng ấy’mỉm cười, nhưng lại rơi lệ cảm động.
‘Nàng ấy’ đưa tay vuốt má của Kim Đản Đản: “Cẩm Ngọc, cảm ơn ngài!”
Khóe miệng Kim Đản Đản nhếch lên: “Đừng nói cảm ơn, nàng phải ở bên cạnh ta cả đời!”
Lãnh Cô Nguyệt chu cái miệng nhỏ nhắn: “Đồ vô lại!”
Kim Đản Đản dọa dẫm ‘nàng ấy’, khuôn mặt tuấn tú tiến lại gần: “Ta còn có cái vô lại hơn nữa cơ, nàng có muốn thử không!”
Lãnh Cô Nguyệt hơi ngẩng đầu lên, ‘nàng ấy’ hôn lên môi Kim Đản Đản.
Chỉ chạm lướt qua rồi tách khỏi, toàn thân Kim Đản Đản giống như bị sét đánh. Trên môi nàng vẫn còn tê dại và có mùi hương thơm ngát như cỏ trúc của nàng ấy.
Thực ra nàng nhìn bề ngoài nữ nhân của ‘nàng ấy’, sau khi nhìn hơn một năm thì nàng đã chấp nhận ‘nàng ấy’, bây giờ hôn nhau cũng đã thấy quen rồi.
Thậm chí, nhịp tim còn đập nhanh hơn lúc hôn với bề ngoài là nam nhân. Có lẽ là vì lần đầu tiên hôn Tiểu Mạch Tử với thân phận ‘nữ nhân’, nàng không thể không phấn khích được!
Huống hồ
Tầm mắt Kim Đản Đản nhìn về phía trong phòng, một, hai, ba, bốn, năm… hơn ba mươi cặp mắt, tất cả đều nhìn chằm chằm vào bọn họ!
Mắt của mọi người đều mở to như bóng đèn, biểu cảm kinh ngạc trên mặt của bọn họ.
Sau khi phản ứng quá mức, bọn họ nói với hai người họ: “Chúc mừng, sớm sinh quý tử” và những lời chúc phúc khác.
Sau khi Lãnh Cô Nguyệt tỉnh lại, không lâu sau thì hai người họ thành hôn.
Chỉ là từ trước đến nay Kim Đản Đản không hề đụng chạm vào Lãnh Cô Nguyệt, không làm chuyện phu thê với ‘nàng ấy’.
Hai người họ ân ái chưa bao lâu, Lãnh Cô Nguyệt như một oán phụ nhìn vào Kim Đản Đản, ánh mắt nhìn chằm chằm đến mức nàng cảm thấy sợ đến phát hoảng.
‘nàng ấy’ đi theo ra ngoài, đi đâu cũng phải đi theo, chỉ còn thiếu đi nhà xí thôi.
Sau khi khẳng định Kim Đản Đản không có ngoại tình, trong lòng Lãnh Cô Nguyệt đã có những suy đoán khác, nam nhân của mình sẽ không phải là đoạn tụ đấy chứ?
Nhưng sau vài ngày quan sát, ‘nàng ấy’ phát hiện ra rằng ánh mắt của hắn cũng không hề đặt ở trên người của nam nhân!
Nhưng tại sao hắn không động phòng với ‘nàng ấy’?
Không hiểu?
Hay là còn xấu hổ?
‘Nàng ấy’ nói trước mặt lẫn sau lưng rất nhiều lần, nhưng hắn cũng chỉ ôm ‘nàng ấy’ ngủ thiếp đi, ngay cả quần cũng mặc rất chỉnh tề.
Quá đáng hơn nữa là mỗi sáng sớm tinh mơ chỗ đó cứng lên rất cao, hắn đấm một cái thì lại xìu xuống.
“Nàng ấy’ ở bên quan sát nhìn cũng thấy đau, nhưng hắn thà đau cũng không ngủ với ‘nàng ấy’!
Lãnh Cô Nguyệt thực sự không thể chịu đựng được nữa…
Trong một đêm nào đó, ngay khi Kim Đản Đản bước vào phòng, hơi thở của nàng trở nên dồn dập.
Nhập dãy số sau để giải pass chương tiếp theo: 040321