- Home
- Xuyên Nhanh : Bách Biến Nam Thần, Nhẹ Điểm Liêu
- Chương 428 - Nam nữ hoán đổi: Mỹ nhân, đi nào (26)
Càng nghĩ Kim Đản Đản càng lo lắng, nàng nhanh chóng sửa soạn lại quần áo rồi đến hoàng cung.
Lúc này, toàn bộ hoàng cung vẫn như thường ngày, ai nấy gặp nàng cũng đều gọi một tiếng Nhị vương gia.
Kim Đản Đản không để ý đến những người đó, hỏi hướng Lãnh Cô Nguyệt đã đi, liền cực kỳ lo lắng đuổi theo.
Nàng nghe nói ‘nàng’ đã bị Hoàng Thượng phong làm Tài nhân. Được ban thưởng Kim Lâm điện chỉ đứng sau cung điện của hoàng hậu, cách rất gần tẩm cung của Hoàng Thượng.
Khi nàng chạy đến, lại không nhìn thấy ‘nàng’ đâu, chỉ nghe cung nữ bẩm báo Hoàng Thượng và Lãnh Tài nhân đều ở bên trong rất lâu rồi, vẫn chưa ra ngoài.
Trong lòng Kim Đản Đản hoảng hốt, nàng không dám tưởng tượng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Nàng bước nhanh vào, vẫn không nhìn thấy bóng dáng của Hoàng Thượng và ‘nàng’ ở đại sảnh, nàng đứng ngồi không yên tìm xung quanh.
Từ chỗ cung nữ nàng biết được lúc này hai người đang tắm uyên ương ở suối nước nóng.
Trong lòng Kim Đản Đản nhói lên đau đớn. Đủ thứ chuyện xảy ra với nàng ngày hôm qua vẫn còn rõ ràng trước mắt, hôm nay nam chính lại đổi thành cha nàng, thật là trớ trêu.
Cho dù nàng có phải bị chém đầu, nàng cũng tuyệt đối không để ‘nàng’ bị người khác nhúng chàm!
Kim Đản Đản không màng cung nữ và thị vệ ngăn cản ở bên ngoài, xông vào suối nước nóng.
Lúc này, màn sa lụa màu đỏ bị gió thổi nhẹ bay phấp phới, những cánh hoa hồng trôi nổi trên suối nước nóng. Làn hơi trắng lượn lờ, trông rất có cảm giác vài phần tiên cảnh.
Nhìn xuyên qua bình phong, thấp thoáng hai bóng người.
Một nữ tử áo đỏ chân trần đang nhẹ nhàng múa ở trên bờ. Một bóng dáng khác hơi béo, thân trên trần trụi ở trong suối nước nóng, thích thú nhìn.
“Lãnh mỹ nhân, lại đây, múa mệt rồi thì tới nghỉ ngơi một lát đi!”
Hoàng Thượng đứng dậy, bên dưới mặc quần vàng óng, duỗi tay nắm lấy ống tay áo đỏ rực của Lãnh Cô Nguyệt kéo ‘nàng’ xuống nước.
Không đợi ‘nàng’ kịp thích ứng hoàn cảnh, ông ta lại lần nữa vươn móng heo kéo lấy y phục của ‘nàng’.
Kim Đản Đản nắm chặt nắm tay dưới ống tay áo, bên trong hai tròng mắt tràn đầy lửa giận.
Mẹ nó! Lão già chết tiệt mau buông tay ra, Mạch mỹ nhân của ta là người ông có thể chạm vào sao?
Mạch mỹ nhân này rốt cuộc đang làm cái quỷ gì vậy, tự mình dâng khối thịt mỡ đến miệng người khác, có phải nàng làm nữ nhân đến ngốc luôn rồi không!
“Ưm——” Hoàng Thượng rên lên một tiếng.
Lãnh Cô Nguyệt vội vàng xin lỗi: “Xin lỗi Hoàng Thượng, Cô Nguyệt nhất thời không cẩn thận để móng tay cào ngài bị thương!”
Cho dù lúc này miệng vết thương đang bị rách ra, nhưng lại sắp có được Lãnh mỹ nhân trước mắt, Hoàng Thượng vốn không để vết thương nhỏ này vào mắt.
Ông ta thở hổn hển, trong ánh mắt tràn ngập dục vọng: “Không có gì đáng ngại. Đến đây, cởi y phục ra đi, trẫm tắm cho nàng.”
Lãnh Cô Nguyệt tránh ông ta đụng vào: “Hoàng Thượng, ngài tới bắt ta đi, bắt được thì tùy ngài xử lý!”
Trong mắt ‘nàng’ hiện lên một tia u ám, di chuyển trong suối nước nóng.
Hoàng Thượng nhìn bóng dáng động lòng người của ‘nàng’, như thể mình cũng trở về lại thời còn trẻ, lập tức tràn đầy năng lượng đuổi theo qua.
Bọn họ chơi ở suối nước nóng vô cùng vui vẻ. Kim Đản Đản đứng sau bức bình phong như đang rỉ máu, móng tay của nàng cắm vào da thịt, nàng không ngừng tự nhủ.
Mạch mỹ nhân làm như vậy tuyệt đối không phải thật lòng, nhất định là có âm mưu gì đó.
Nhưng sao ‘nàng’lại mạo hiểm bản thân như vậy chứ, ‘nàng’làm như thế thì làm sao mà thoát khỏi được chứ?
Quả nhiên, chỉ một lát sau, Lãnh Cô Nguyệt đã bị Hoàng Thượng bắt lấy. Ông ta cười rất dâm đãng: “Lãnh mỹ nhân, cho trẫm hôn một cái!”
Đôi môi đỏ mọng của ‘nàng’ là sự cám dỗ mà nam nhân không thể nào cưỡng lại được.
Kim Đản Đản nghe được những lời này liền cảm thấy rất bực bội, một đời này dường như nàng chưa từng được hôn Lãnh mỹ nhân, dựa vào đâu mà lão già chết tiệt kia có thể hôn chứ?