- Home
- Xuyên Nhanh : Bách Biến Nam Thần, Nhẹ Điểm Liêu
- Chương 422 - Nam nữ hoán đổi: Mỹ nhân, đi nào! (20)
Kim Đản Đản đã ở trong phòng giam ba ngày rồi, nàng ưu sầu đến mức trở nên gầy đi.
Nàng sợ sẽ có ai đó thích Mạch mỹ nhân của mình. Vẫn may hổ dữ không ăn thịt con, Hoàng thượng cũng chỉ nhốt nàng vào phòng giam, cũng không động đến người ở trong phủ.
Có lẽ, vì Hoàng thượng vẫn không đành lòng giết nàng!
Khi mái tóc của Kim Đản Đản sắp bạc đi vì quá ưu sầu, Phế Thái tử Bạch Cẩm Lam đến thăm nàng.
Mặt hắn ta mỉm cười nói: “Nhị đệ, đệ thật là ngốc nghếch. Vì Phụ hoàng mà bất chấp tính mạng, nhưng lại tự đưa mình vào phòng giam. Đệ nói xem nếu như Phụ vương biết được sự thật thì sẽ buồn biết bao nhiêu?”
Kim Đản Đản im lặng không nói gì, nàng quá lười để nói chuyện với tên ngu ngốc này.
Bạch Cẩm Lam liền trở nên tức giận khi nhìn thấy bộ dạng bình tĩnh của nàng, hắn nói: “Thực ra, chính ta là người đã được biết tin. May mà thứ đó quá ghê tởm, ta không thể ra miệng được.”
“Đệ nói xem, ta thật sự phục đệ rồi, ghê tởm như thế đệ cũng có thể cắn được, quả không hổ danh từ bé đã ăn cơm thừa canh cặn mà lớn lên. Đệ chỉ xứng đáng làm một tên ăn mày, không xứng đáng làm Vương gia!”
Kim Đản Đản đột nhiên chuyển tầm mắt nhìn Bạch Cẩm Lam, chất vấn hỏi: “Huynh nói cái gì?”
Bạch Cẩm Lam đến gần nàng, hạ giọng nói nhỏ: “Là Vi huynh và hậu cung có cấu kết. Phụ hoàng đã già rồi, có phi tần nào mà lại không thích người trẻ chứ, nhưng rất không ngờ lại khiến Nhị đệ phải gánh chịu oan ức rồi.
Nhưng Phụ hoàng không biết chân tướng sự thật đâu, cho dù đệ có nói ra đi chăng nữa thì ông ấy cũng sẽ không tin đâu!”
Trên mặt Kim Đản Đản tràn ngập vẻ khó tin, Bạch Cẩm Lam rất thích thú với bộ dạng này của nàng.
Hắn đắc ý vênh váo nói: “Khi còn nhỏ, sư phụ thường nói người có tấm lòng lương thiện sẽ không có kết cục tốt đẹp, vậy nên Nhị đệ, tấm lòng đệ quá lương thiện nên mới ra nông nỗi này!”
Kim Đản Đản lại hỏi một lần nữa: “Vậy cái chết của Lãnh Đình tướng quân thì sao?”
Bạch Cẩm Lam hơi nhíu mày: “Việc này Vi huynh cũng không biết rõ, nhưng lão già Lãnh Đình kia chết cũng không hết tội, mềm rắn không ăn thua, không giúp đỡ Vi huynh, đáng!”
Kim Đản Đản hơi chút thất vọng, cái tên Bạch Cẩm Lan nói chuyện vô tội vạ này. Xem ra có vẻ như những gì hắn ta nói đều là sự thật, cái chết của Lãnh Đình thực sự không liên quan gì đến hắn ta.
Bạch Cẩm Lam sốt ruột phất tay: “Được rồi được rồi, Nhị đệ. Vi huynh đến đây là để tiễn đệ lên đường!”
Công công ở phía sau bưng tới hơn chục lọ thuốc, Bạch Cẩm Lam lần lượt giới thiệu từng cái.
“Đây là Hợp Xuân Tán, ăn vào có thể cảm nhận được cảm giác lâng lâng như tiên!”
“Đây là bột ngứa, ngứa có thể gãi ra xương cốt!”
“Đây là bột bong bóng, uống xong lập tức ói ra bong bóng trắng!”
……
Bạch Cẩm Lam giới thiệu xong từng cái, giống như là đang đề xuất món ăn, sau cùng còn hỏi Kim Đản Đản chọn cái nào?
Thấy Kim Đản Đản chậm chạp không lựa chọn, Bạch Cẩm Lam liếc nhìn nàng một cái, lấy ra Hợp Xuân Tán và nói: “Này, Vi huynh là lương thiện nhất rồi, Nhị đệ cứ dùng cái này đi, trước khi chết nên trải nghiệm một chút cá nước thân mật!”
Mắt Kim Đản Đản hơi nheo lại, nghiêm nghị nói: “Hoàng huynh, nếu huynh cho đệ uống thuốc độc, dù sao cũng sẽ có người nói cho Phụ vương biết, đến lúc đó ngai vàng của huynh sẽ càng lúc càng xa mất.”
Thái tử chỉ dừng lại một chút, sau đó bật cười chế giễu: “Ha ha, Nhị đệ, đệ nghĩ rằng đệ có thể sống sót thoát ra ngoài sao?”
“Vi huynh ngủ với nữ nhân của Phụ hoàng cũng chỉ bị nhốt, đóng chặt cửa mấy ngày. Còn đệ chỉ suy đoán đã ngồi tù, chẳng lẽ đệ không nghi ngờ sao?”
Kim Đản Đản truy hỏi: “Huynh rốt cuộc là muốn nói cái gì vậy?”
Thái tử nói từng chữ một: “Bởi vì đệ vốn không phải là nhi tử của Hoàng thượng, đệ là nghiệt chủng do mẫu thân của đệ lén lút thông dâm với kẻ thù nước đối địch để lại!
Mẫu thân của đệ sau khi thấy sự việc bị bại lộ, liền đâm tường chết, trước khi chết bà ta còn cầu xin tha mạng cho đệ!
Vì thế Phụ hoàng mới cho phép đệ lớn lên, không cho sư phụ giỏi dạy đệ, nhìn thấy đệ xuất sắc ông ấy cũng sẽ không vì đệ mà vui mừng!”