Chương 1181: Anh muốn phát dương quang đại
Giờ Triệu Húc Hàn đang nghĩ đến lúc nguyên lão bên kia ra nhiệm vụ, phái ra người luyện khí công anh cũng không biết, chỉ khi họ cần phải để anh biết thì anh mới có thể biết.
Trên danh nghĩa anh là gia chủ Triệu gia, thật ra chỉ là công cụ kiếm tiền của toàn bộ hệ thống Triệu gia, chịu trách nhiệm lớn nhất chính là công việc làm ăn của tám khu.
Kiếm nhiều tiền thật ra cũng do nguyên lão kiểm soát, đào tạo vệ sĩ và người luyện khí công cho Triệu gia đều cần lượng lớn tiền bạc. Anh kiếm càng nhiều sẽ chỉ để cho những người này có càng ngày càng nhiều, người bọn họ có thể khống chế cũng ngày càng nhiều.
Bề ngoài là khiến Triệu gia càng thêm lớn mạnh, nhưng thứ lớn mạnh thật sự là quyền lợi của các nguyên lão. Triệu gia chủ anh thật sự đã là một con rối.
“Vậy không phải anh càng cần thay đổi còn gì?” Thiết Quý Hoành nhìn anh, sau đó nhìn Kỷ Hi Nguyệt: “Bây giờ anh có cơ hội rồi, năng lực của Tiểu Nguyệt anh hiểu rõ, có lẽ anh có thể thả tay đánh một trận. Là bạn bè, nếu như cần tôi giúp thì tôi nhất định sẽ giúp.”
Triệu Húc Hàn nheo mắt lại lần nữa, nhìn Thiết Quý Hoành, nói: “Anh có mục đích gì? Chuyện nguy hiểm như vậy mà anh muốn giúp, không có mục đích, anh nghĩ tôi sẽ tin?”
“Đúng, em cũng không tin.” Kỷ Hi Nguyện tức khắc cũng nói, đôi mắt to sáng ngời có thần nhìn Thiết Quý Hoành
Thiết Quý Hoành dở khóc dở cười, nói: “Tôi không thể có tình cảm sâu đậm, giúp đỡ bạn bè à?”
“Anh Thiết, anh là người làm ăn, không có lợi không làm, đừng tự nói mình vĩ đại như vậy.” Kỷ Hi Nguyệt trực tiếp oán giận đi tới, khiến Triệu Húc Hàn hơi buồn cười.
Kỷ Hi Nguyệt có thể dứt khoát xem thường anh ta như vậy.
“Khụ khụ khụ, Tiểu Nguyệt, em làm anh đau lòng quá, anh có xấu xa vậy đâu?” Thiết Quý Hoành mếu máo, lập tức lộ ra nụ cười ti tiện nói, “Được rồi, anh quả thật có vài tư tâm.”
Triệu Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt liếc mắt nhìn nhau, vẻ mặt em xem anh xem, cái tên này giả bộ thuần khiết gì chứ, vẫn là có điều kiện.
“Khụ khụ, các người đừng biểu cảm như vậy, tôi nhìn cũng hơi xấu hổ đó. Thật ra tôi bỏ vốn đầu tư, tôi chỉ nghĩ nếu như lúc tôi giúp Triệu Húc Hàn anh thật sự trở thành gia chủ Triệu gia, có thể nhường chuyện làm ăn của tám đại khu cho Thiết gia tôi một chút, hợp tác.” Thiết Quý Hoành nói ra mục đích.
“Chết tiệt, anh Thiết, mục dích này đúng là không nhỏ. Tám đại khu, Thiết gia anh cũng có chút việc kinh doanh ở Châu Âu và Hoa Hạ, đây là muốn bành trướng đến toàn thế giới.” Kỷ Hi Nguyệt trợn to hai mắt kinh hô.
Thiết Quý Hoành hơi ngượng ngùng, nói: “Một người làm ăn không có dã tâm là không phải là người làm ăn giỏi. Anh đã làm gia chủ Thiết gia, anh hiển nhiên muốn phát dương quang đại Thiết gia. Vốn dĩ Thiết gia bọn anh luôn rất khiêm tốn, nhưng sau đó anh phát hiện, khiêm tốn chỉ bị người bắt nạt, nếu vậy cứ thẳng thẳng kiêu ngạo thôi. Đợi anh lớn mạnh, những kẻ muốn Thiết gia đẹp mặt chỉ có thể cầu xin anh, tâng bốc anh.”
“Nói như anh bị ấm ức rất nhiều vậy.” Kỷ Hi Nguyệt đảo mắt nhìn anh ta.
Thiết Quý Hoành lập tức nói: “Tiểu Nguyệt, trong việc làm ăn và trong quan trường anh thật sự chịu rất nhiều ấm ức. Nửa năm trước, anh đi chính phủ phê một văn kiện cũng bị trả về, Quốc Tế Uý Lam thoáng cái đã vượt qua. Lúc đó anh nghĩ là Thiết gia quá khiêm tốn, dẫn đến việc bị người ta ức hiếp, anh nhất định phải khiến Thiết gia mạnh lên.”
“Đám người cha anh có biết dã tâm của anh không?” Triệu Húc Hàn hỏi.
Thiết Quý Hoành nói: “Lần đó cha tôi đi cùng tôi, anh nói xem? Ông ấy rất tán thành Thiết gia tôi tái xuất giang hồ.”
“Thì ra là vậy.” Kỷ Hi Nguyệt nhìn Triệu Húc Hàn, ngay sau đó lại hỏi: “Anh Thiết, nếu anh đã nói Thiết gia các anh yếu như vậy, vậy thì có gì có thể giúp anh Hàn?”
Chương 1182: Ba lão già
Khuôn mặt Triệu Húc Hàn vốn lãnh khốc, nhưng vì câu nói này của Kỷ Hi Nguyệt mà anh suýt chút bật cười, nhìn dáng vẻ cười khổ của Thiết Quý Hoành, áp lực nội tâm vừa nãy đã khá hơn nhiều.
Thiết Quý Hoành nhìn Kỷ Hi Nguyệt, cười khổ nói: “Tiểu Nguyệt, Thiết gia anh cũng không yếu vậy đâu, ít nhất có ba người luyện khí công có thể hỗ trợ.”
“Ba người, đã cộng thêm anh hả?” Kỷ Hi Nguyệt bĩu môi nói.
“Không có, ba lão già.” Thiết Quý Hoành hơi đắc ý: “Là trụ cột của Thiết gia anh.”
Ánh mắt Kỷ Hi Nguyệt sáng lên, nói: “Ồ, rất lợi hại hả? Mạnh bao nhiêu, so với anh thì sao?”
Thiết Quý Hoành nhìn Triệu Húc Hàn nói: “Hẳn là lợi hại gấp ba so với anh, dù sao anh cũng không quá ba chiêu dưới tay họ.”
“Lợi hại vậy ư?” Kỷ Hi Nguyệt trợn to hai mắt, cảm thấy có phải cô đã đánh giá thấp thực lực người luyện khí công thế giới không, còn tưởng rằng bản thân đã vô địch thiên hạ rồi, thật đúng là hơi ấu trĩ.
Thiết Quý Hoành gật đầu, nói: “Hẳn là gấp hai Triệu gia chủ.”
Triệu Húc Hàn gật đầu, nói: “Vậy đoán chừng ba lão già của nhà anh có thực lực tương đương với nguyên lão của Triệu gia chúng tôi. Tuổi tác cũng trên năm mươi?”
Thiết Quý Hoành nói: “Không sai, nhưng bọn họ đặc biệt bảo vệ gia chủ tôi đây, chứ không phải mấy lão già muốn lấn áp quyền lực gia chủ như của anh.”
“Xía, vậy sao lúc anh gặp nguy hiểm như vậy, sao họ không đến cứu anh?” Kỷ Hi Nguyệt lại tạt cho anh ta một chậu nước lạnh.
“Chuyện đột nhiên xảy ra.” Thiết Quý Hoành mệt mỏi, cô gái bé nhỏ này nhất định phải anh ta sao? “Bình thường đều là anh cần bọn họ ra tay thì họ mới xuất hiện. Bọn họ cũng cảm thấy anh khá ưu tú, cho nên cũng không quá lo lắng.”
Kỷ Hi Nguyệt bĩu môi, nói: “Năm mươi trở lên đều lợi hại như vậy hả?” Vừa nói vừa nhìn Triệu Húc Hàn.
Triệu Húc Hàn gật đầu, nói: “Tu luyện khí công đến cảnh giới nhất định thì rất khó tiến triển. Trước đây, thực lực cao thấp hoàn toàn dựa vào thiên phú quyết định, giống như anh và Thiết gia chủ, kể cả Long Bân, có lẽ cũng rất khó phát triển, chỉ có thể đợi năm tháng qua đi, tích luỹ dần dần, mà việc tích luỹ này thật sự là cực kì bé nhỏ, đại khái mười năm, hai mươi năm cũng chỉ có một chút.”
Thiết Quý Hoành lập tức gật đầu, nói: “Tiểu Nguyệt, đại khái em tăng lên cho anh chút đó, nếu anh tự làm thì đoán chừng phải hai mươi năm.”
Triệu Húc Hàn cũng nói: “Không sai, cho nên sau khi các lão gia hỏa bốn năm mươi tuổi đều có một sự đột phá, thăng cấp cũng nhanh hơn chút. Tuỳ theo thiên phú, có lão gia hỏa được gấp một, gấp hai, hoặc gấp ba, Thiết gia chủ nói là gấp ba anh ta, vậy hẳn thiên phú của bọn họ rất không tệ.”
“Đương nhiên. Không phải Thiết gia chúng tôi không có người luyện khí công, vừa ra đều là thiên phú không tệ, ít nhất như tôi có thiên phú. Đáng tiếc đồng lứa tôi cũng chỉ có tôi có thể tu luyện ra khí công, thật sự hơi buồn bực, nhân định không thịnh vượng.”
Anh ta vừa nói vừa cười khổ, Kỷ Hi Nguyệt lập tức nói: “Anh Thiết, anh có thể sinh nhiều vài đứa, anh có thể tìm người kết hôn, nếu không sinh, nhân định càng ít.”
Thiết Quý Hoành tức giận, nói: “Anh đi đâu tìm người giống em? Em có chị gái hay em gái không?”
“Anh nằm mơ đi!” Triệu Húc Hàn tức giận nói: “Không có Tiểu Nguyệt, thì anh cả đời không lập gia đình?”
“Không nói tới vấn đề có thể hay không nữa. Tôi sẽ tìm, lùi một bước rồi tiến lên, chắc cũng sẽ có cảm giác nhỉ?” Trong nhà Thiết Quý Hoành thúc giục đã lâu, không ngờ hai kẻ này cũng thúc giục.
Ánh mắt Kỷ Hi Nguyệt sáng lên, con ngươi đảo một vòng, nói: “Em cảm thấy Mỹ Á rất được, anh Thiết không suy nghĩ một chút ư?
Chương 1183: Thích phụ nữ Hoa Hạ
“Tiểu Nguyệt, anh chỉ thích phụ nữ Hoa Hạ, sẽ không cưới người nước ngoài, Mia cũng tốt, nhưng anh không có cảm giác. Sau khi mọi chuyện đã ổn định rồi thì anh sẽ đi Hoa Hạ, có lẽ có thể có diễm ngộ.” Thiết Quý Hoành chỉ có thể than thở: “Có ai tốt nhớ giới thiệu đừng quên anh nhé.”
“Được, bọn em cũng sẽ giúp anh chú ý.” Kỷ Hi Nguyệt và Triệu Húc Hàn lập tức nở nụ cười.
Triệu Húc Hàn kéo về chủ đề chính: “Cho dù anh bảo ba cao thủ nhà anh giúp tôi, nhưng tôi bây giờ còn không đoán ra tình huống nguyên lão bên kia, hơn nữa thực lực của bọn họ chắc chắn cũng rất mạnh.”
“Cộng thêm tôi và anh? Còn cả Tiểu Nguyệt thì sao? Chưa chắc không có sức liều mạng, anh phải nghĩ cách để tứ đại ám vệ của anh trung thành với anh, như vậy mới giảm bớt nguy cơ.” Thiết Quý Hoành nói.
Triệu Húc Hàn vẫn nhíu mày, Kỷ Hi Nguyệt suy nghĩ một lát rồi nói: “Bàn bạc kỹ hơn đi, vẫn chưa vội, làm xong chuyện bên này trước, rảnh thì từ từ bàn tiếp kế hoạch.”
“Tiểu Nguyệt nói không sai, giải quyết Úy Mẫn Nhi và Thiết Thiên Hoa trước.” Ánh mắt Triệu Húc lộ ra hung quang.
“Tôi cảm thấy trước hết đừng động vào Thiết Thiên Hoa. Một là không để bà ta chết dễ dàng như vậy, hai là một khi anh động vào bà ta, đoán chừng các nguyên lão bên đó sẽ đoán được anh đã biết hung thủ sát hại mẹ anh rồi.” Thiết Quý Hoành nói.
Kỷ Hi Nguyệt lập tức nói: “Cho dù biết, chẳng lẽ bọn họ phải bảo vệ Triệu Hoành Tài, mà không bảo vệ gia chủ? Triệu Hoành Tài cũng chỉ là chủ quản khu Nhật Hàn mà thôi, vì sao quan trọng như vậy?”
“Cái này anh không biết, chẳng qua các nguyên lão hẳn cũng rất quan tâm huyết mạch Triệu gia. Nếu Triệu gia chủ và Triệu Hoành Tài chính thức đối lập thì anh thật sự không biết nguyên lão bên đó sẽ giúp ai.” Thiết Quý Hoành bất đắc dĩ lắc đầu.
“Chuyện này tuyệt đối không khoa học, nhất định sẽ giúp gia chủ, nếu không thì thật sự làm phản rồi.” Kỷ Hi Nguyệt nhìn Triệu Húc Hàn, nói.
Triệu Húc hàn nhíu mày, nói: “Chẳng lẽ bọn họ bảo vệ Triệu Hoành Tài là do có nguyên nhân khác?”
Thiết Quý Hoành nhún vai, nói: “Vậy cũng chỉ có chính anh đi vạch trần bí mật này. Chẳng qua theo cách bà cô tôi nói thì Triệu Hoành Tài thật sự rất được coi trọng.”
Ánh mắt Triệu Húc Hàn híp lại thành một đường, sắc bén nghiêm nghị, trong lòng anh không dám tin thân phận Triệu Hoành Tài cao hơn anh. Nếu đúng là vậy, sao ban đầu không để cho Triệu Hoành Tài làm gia chủ?
“Cảm ơn anh giúp đỡ, nếu thật sự đến ngày đó thì tôi sẽ cần anh hỗ trợ. Điều kiện mà anh nói thật ra cũng không có vấn đề gì với tôi, phân chia chút việc kinh doanh ở tám đại khu cho anh đổi lấy chúng ta hợp tác cũng không phải chuyện lớn gì. Thế giới này tiền kiếm không hết, cho người khác kiếm tiền còn không bằng để người mình kiếm.” Câu này của Triệu Húc Hàn rõ ràng đã xem Thiết Quý Hoành như người một nhà.
“Thật sao, vậy tốt quá, vậy chúng ta một lời đã định. Nếu hai người cần tôi, bất cứ lúc nào cũng có thể gọi cho tôi!” Thiết Quý Hoành không nghĩ tới Triệu Húc Hàn đồng ý chuyện làm ăn lớn nhanh như vậy.
Nếu thật sự có thể ở hợp tác với Triệu gia ở tám đại khu, như vậy Thiết gia nhất định sẽ lớn mạnh hơn, không thể bỏ qua công lao của anh ta, ba lão già nhất định sẽ càng thêm thích anh ta.
Kỷ Hi Nguyệt cũng bất ngờ khi thấy Triệu Húc Hàn sảng khoái như vậy, nhưng nhìn vẻ đau thương sâu trong mắt anh, cô biết tiền bạc chưa bao giờ quá quan trọng với anh.
Báo thù cho mẹ mới quan trọng nhất trong lòng anh.
Sau khi ba người nói chuyện xong, điện thoại Triệu Húc Hàn đột nhiên vang lên, Long Bân ở ngoài gõ cửa, nói với Triệu Húc Hàn: “Cậu chủ.” Vẻ mặt hơi khó coi.
Triệu Húc Hàn đứng lên đi ra ngoài, Thiết Quý Hoành nhìn Long Bân, ngay sau đó hỏi Kỷ Hi Nguyệt: “Tiểu Nguyệt, Long Bân này không phải người của em, là một trong tứ đại ám vệ của Triệu Húc Hàn đúng không?”
Chương 1184: Tuyệt không phụ lòng anh ấy
Kỷ Hi Nguyệt nhún vai, nói: “Đúng vậy, ban đầu lúc em còn không phải là người luyện khí công, anh Hàn phái Long Bân đi theo bên cạnh em, nói công việc phóng viên của em sẽ gặp nguy hiểm. Sau này em mới biết Long Bân là một trong tứ đại ám vệ của anh ấy.”
Thiết Quý Hoành mở to mắt, không thể tin, nói: “Khi đó anh ta đã tốt với em như vậy hả? Đó là ám vệ của gia chủ đó?”
“Đúng vậy, thế nên anh Thiết à, anh nên biết anh Hàn đối với em tốt bao nhiêu, đời này em tuyệt không phụ lòng anh ấy.” Kỷ Hi Nguyệt nhoẻn miệng cười.
Thiết Quý Hoành gật đầu, nói: “Xem ra tình cảm Triệu gia chủ đối với em thật sự sâu nặng, anh rất hâm mộ ghen tỵ đó.”
“Chẳng qua nhân duyên anh Thiết chưa tới mà thôi, tin rằng anh sẽ tìm được một cô gái tốt.” Kỷ Hi Nguyệt cười với anh ta.
“Hy vọng là vậy, nếu không thì bị ba lão già bức hôn cũng không tốt. Vốn còn tưởng tìm được em, nào nghĩ đến đối thủ quá mạnh, anh tự ti quá.” Thiết Quý Hoành tự giễu.
Kỷ Hi Nguyệt nở nụ cười, xem ra đã coi như xác định tình nghĩa với người anh Thiết Quý Hoành này. Anh ta có thể thản nhiên nói ra như vậy, điều này chứng tỏ anh ta cũng là người buông bỏ được.
Sau khi Triệu Húc Hàn và Long Bân trở về, nói: “Tiểu Nguyệt, anh phải trở về căn cứ nguyên lão hai ngày, em ở đây đợi anh, hay là trở về Cảng Thành trước, xem ra du lịch lần này không thành rồi.”
Trên vẻ mặt tuấn tú của anh tràn đầy áy náy.
“Em không thể đi cùng anh hả?” Kỷ Hi Nguyệt vội vàng hỏi.
Triệu Húc Hàn lắc đầu, nói: “Không phải người Triệu gia không thể đi vào, chủ mẫu Triệu gia cũng không thể, chỉ có gia chủ và ám vệ mới có thể đi vào. Thế nên tình huống bây giờ, anh không có cách nào dẫn em theo.”
“Vậy anh gặp nguy hiểm thì sao?” Kỷ Hi Nguyệt vội la lên.
Triệu Húc Hàn lắc đầu, nói: “Không có nguy hiểm, đoán chừng chuyện gần đây đã khiến các nguyên lão thấy rất mê muội, cần anh tự giải thích, còn có khả năng chuyện của em cũng bị tra ra rồi, chuyện ở nước Mỹ, còn cả lần này.”
Kỷ Hi Nguyệt bất đắc dĩ nói: “Được rồi, chỉ cần không có nguy hiểm là được, anh đi nhanh về nhanh.”
“Ừ, lần này thuận tiện anh muốn thám thính chút tình huống, làm dự định sau này.” Trong con ngươi Triệu Húc Hàn có sự u ám không nói rõ được, che dấu tâm tư của anh.
Thiết Quý Hoành nói: “Vậy Tiểu Nguyệt ở đây đi, tôi cảm thấy có thể Tôn gia sẽ đi thám thính thực hư. Trở về Cảng Thành có thể sẽ mang đến phiền toái cho cuộc sống bình thường của Tiểu Nguyệt, nên giải quyết xong Úy Mẫn Nhi rồi hẵng trở về.”
“Đúng rồi, tôi có thể đưa Tiểu Nguyệt đi du lịch!” Thiết Quý Hoành lập tức lại thiếu đòn.
Quả nhiên gương mặt tuấn tú Triệu Húc Hàn đen lại, đang định nói gì, Kỷ Hi Nguyệt lập tức nói: “Anh Hàn, anh không cần lo lắng, cũng có thể yên tâm về anh Thiết, em ở đây đợi anh trở lại.”
Sự ghen tuông trong lòng Triệu Húc Hàn bị áp chế bởi đôi mắt nhu tình của Kỷ Hi Nguyệt, gật đầu nói: “Được, anh sẽ nhanh trở lại.” Sau đó anh nhìn Thiết Quý Hoành, nói: “Phiền anh chăm sóc cuộc sống hàng ngày của Tiểu Nguyệt.”
“Đây không phải là xem thường tôi sao, bây giờ Tiểu Nguyệt là em gái của tôi rồi!” Thiết Quý Hoành rất bất đắc dĩ, khinh bỉ Triệu Húc Hàn.
Sau một tiếng rưỡi, Triệu Húc Hàn và Long Bân rời đi, Kỷ Hi Nguyệt còn truyền cho anh gần một tiếng đồng hồ khí công, chỉ sợ Triệu Húc Hàn đi bị thiệt thòi.
Bây giờ thực lực của Triệu Húc Hàn mạnh hơn một nửa so với bản thân mình trước đó, điều này cũng khiến cho Triệu Húc Hàn tràn đầy lòng tin với tương lai.
Ngày hôm sau, Kỷ Hi Nguyệt lại bế quan tu luyện, để cho người muốn đối tốt với cô là Thiết Quý Hoành hoàn toàn không có cơ hội nịnh nọt. Một ngày sau, Thiết Quý Hoành nhận được tin nhắn của Triệu Húc Hàn.
“Đã tìm được nhà an toàn của Úy Mẫn Nhi, trấn Tuyết Sơn trong núi Apls ở Thụy Sĩ, anh sắp xếp mọi thứ đi, tôi trở về thì xuất phát.”
Chương 1185:Một con đường có thể lên
Sau khi Thiết Quý Hoành nói cho Kỷ Hi Nguyệt, Kỷ Hi Nguyệt nghĩ một lát rồi nói: “Anh Thiết, chúng ta đi bắt Úy Mẫn Nhi lại đi? Anh Hàn quay lại thì nhất định đã mệt mỏi, em không muốn anh ấy quá mệt, có một số việc em có thể làm giúp anh ấy.”
Thiết Quý Hoành sửng sốt, sau khi suy nghĩ một lát cũng nói: “Được, anh đi với em.”
Nói xong anh ta đi chuẩn bị, một giờ sau, hai người đã lên máy bay trực thăng của Thiết gia, trực tiếp bay về phía Thụy Sĩ.
Chưa tới một giờ, máy bay đã ở bầu trời Thụy Sĩ. Kỷ Hi Nguyệt thấy cả phía Đông Thụy Sĩ gần như đều ở trên núi Alps, phong cảnh rất đặc biệt.
Bay thấp một chút là có thể thấy các kiểu kiến trúc Gothic cổ xưa, có phong vị nước khác.
“Rất nhanh đã đến trấn Tuyết Sơn, là một trấn cũ có lịch sử lâu đời, nhưng bởi vì đây là nơi nguy hiểm nhất ở trên núi Alps, thế nên dân số không nhiều lắm, nhưng thật sự là nơi nhiều nhà an toàn nhất trên thế giới.” Thiết Quý Hoành giới thiệu cho Kỷ Hi Nguyệt.
“Xem ra nhà an toàn này cũng không quá an toàn.” Kỷ Hi Nguyệt nghĩ thầm, ở rặng núi nguy hiểm nhất có thể an toàn à? Hơn nữa đỉnh núi đều là tuyết, bây giờ mới vừa qua mùa hè, còn có thể có khả năng tuyết lở bất cứ lúc nào.
“Một nhà an toàn có thể khiến người khác sống ba tháng đến nửa năm, đó là một hệ thống sinh tồn vô cùng hoàn chỉnh. Từng nhà an toàn cũng phải tiêu hao hơn tỷ để xây dựng, là nơi tốt để người có tiền tránh né kẻ thù, đoán chừng Úy Mẫn Nhi đã sớm có chuẩn bị điều xấu nhất cho bản thân.”
“Anh Thiết có thể có xây dựng không?” Kỷ Hi Nguyệt dò hỏi.
Thiết Quý Hoành lắc đầu, nói: “Không, nhà an toàn chưa chắc an toàn, thực thực bản thân lớn mạnh mới an toàn nhất. Hơn nữa chỗ an toàn nhất của Thiết gia bọn anh chính là nhà cổ Thiết gia, bây giờ ở trang viên nước Anh.”
“Được rồi, an toàn của người luyện khí công thật khác.” Kỷ Hi Nguyệt nguyệt hiểu rõ: “Giống như nhà cũ Triệu gia cũng rất lợi hại, còn có nguyên lão ở đó, thế mà trước đây em lại không nhìn ra.”
Kỷ Hi Nguyệt nghĩ đến chú Phong quản gia bên cạnh cha của Triệu Húc Hàn, ông lão có diện mạo xấu xí kia thế mà trước kia lại là một trong tứ đại ám vệ.
Quả nhiên nếu cô không phải người luyện khí công thì vĩnh viễn cũng không biết còn có một nhóm người như vậy tồn tại bên cạnh.
Máy bay trực thăng rất nhanh đã đáp xuống một chỗ đất trống trên trấn Tuyết Sơn, Thiết Quý Hoành dặn dò phi công vài câu, sau đó tiếp tục chạy về hướng trên trấn Tuyết Sơn.
“Anh Thiết, anh biết vị trí cụ thể nhà an toàn của Úy Mẫn Nhi không?” Kỷ Hi Nguyệt hỏi dò.
“Đại khái đã biết, anh hỏi anh Hàn của em rồi, anh ta có cho anh bản đồ, để anh phái người đi giám sát bên đây trước.” Thiết Quý Hoành xem xét bản đồ trên điện thoại di động.
Kỷ Hi Nguyệt cũng ghé đầu qua xem, phát hiện chấm đỏ kia cũng cách họ không xa, nhưng ngẩng đầu nhìn lên, mẹ kiếp, thật sự là ở lưng chừng núi.
Nhưng chỗ này là núi tuyết, đỉnh núi đều là tuyết, sườn núi cũng có không ít, làm sao có thể xây dựng nhà an toàn ở sườn núi? Chẳng lẽ là xây trong núi?
“Bên kia, đi qua đó trước.” Thiết Quý Hoành cũng chỉ phương hướng cho Kỷ Hi Nguyệt thấy.
“Chẳng lẽ ở trong sườn núi?” Kỷ Hi Nguyệt hỏi.
“Có thể, nếu không làm sao phải tốn nhiều tiền xây dựng như vậy! Chẳng qua anh cũng chưa từng có tiếp xúc nhà an toàn, thật sự không biết là chuyện gì, nhưng ngôi nhà khẳng định có thể chống đạn.”Thiết Quý Hoành nói.
Kỷ Hi Nguyệt bẹt miệng, gật đầu, nói: “Vậy làm sao đi lên? Cáp treo bên kia hả? Vừa đi lên không phải đã bị người khác biết chúng ta đến à?”
Thiết Quý Hoành gật đầu, nói: “Không sai, nơi này chỉ có một cáp treo đi lên, cho nên mới an toàn. Dãy núi bên kia dốc đứng vô cùng nguy hiểm, xung quanh cũng vô cùng ác liệt, thế nên bên kia căn bản không lên được.”
Chương 1186: Nhà an toàn ở đâu
Kỷ Hi Nguyệt nhướn mày, quả nhiên cô trải đời quá ít, những thứ này vốn chỉ có trong phim ảnh, nhưng lại thật sự phát sinh ở trước mặt cô.
“Chẳng qua chúng ta có thể động tay phá hư camera trước.” Khóe miệng Thiết Quý Hoành cong lên nụ cười tà ác, nói xong khoát tay với Kỷ Hi Nguyệt, gọi điện thoại.
“Alo, là tôi, bây giờ tôi đang ở trấn Tuyết Sơn, muốn ngồi cáp treo lên núi, anh giúp tôi phá hư camera nơi đó mười phút.” Thiết Quý Hoành bên này ra lệnh.
Kỷ Hi Nguyệt nghĩ thầm quả nhiên sau lưng mỗi thế lực đều có hacker, trong thế giới khoa học kỹ thuật phát triển như vậy, nếu không có một hacker bên cạnh thì rất nhiều chuyện đều làm không tốt, cũng không dễ làm xong.
Sau khi Kỷ Hi Nguyệt trở thành người luyện khí công thì đã lĩnh hội sâu sắc điều này.
“Mười phút?” Kỷ Hi Nguyệt nhìn Thiết Quý Hoành: “Chúng ta đi qua lại đủ không?” “Dĩ nhiên không đủ, đi lên rồi nói sau, nếu có thể bắt được Úy Mẫn Nhi, đi xuống bị người khác biết thì có sao đâu?” Thiết Quý Hoành cười nói.
“Vậy cũng không tốt lắm nhỉ?” Kỷ Hi Nguyệt nghĩ thầm thân phận người luyện khí công của cô vẫn là càng ít người biết càng tốt.
“Không sao, mọi người chỉ chú ý anh, đây cũng là cơ hội Thiết gia anh xuất hiện trên đường.” Thiết Quý Hoành muốn phát triển Thiết gia, đương nhiên phải làm vài việc.
Úy Mẫn Nhi làm nổ phòng làm việc của anh, nổ chết thư ký Tiểu Diêu của anh, nếu như anh không có chút phản kích, vậy sao còn có thể đặt chân ở Paris được? Làm sao để người trên đường biết Thiết gia không phải dễ chọc được?
Thế nên lần này là cơ hội để nổi danh, cũng khiến nhiều người biết đến Thiết gia hơn.
Kỷ Hi Nguyệt bẹt miệng, không biết nói gì, người đàn ông này đúng là liều mạng vì Thiết gia. Chẳng qua không sao, chỉ cần anh ta là người của bên phía anh Hàn thì cô sẽ ủng hộ, huống hồ mặc dù anh ta có chút kỳ dị, nhưng đối xử với cô quả thật không tệ.
Kỷ Hi Nguyệt đi theo sau Thiết Quý Hoành, hai người rất nhanh đã tới gần cáp treo nhìn qua hơi nguy hiểm kia. Cáp treo không cao lắm, nhưng hơi dài.
Sau khi đợi Thiết Quý Hoành nhận điện thoại, anh ta cười nói với Kỷ Hi Nguyệt: “Đi!” Hai người lập tức đi về phía cổng vào cáp treo, cáp treo không cần tiền, bởi vì phía trên đều là chủ nhà nhà an toàn hàng năm đều cho phí quản lý.
Kỷ Hi Nguyệt chắc lưỡi, trên này cũng không biết có bao nhiêu nhà an toàn, nhưng có thể thấy được mỗi một người đều là trùm tiền, dĩ nhiên cũng có người mà quốc gia phải bảo vệ.
Vật chất đủ để có thể sống một mình nửa năm, cộng thêm có người đặc biệt tiếp tế, cho dù mấy năm không ra ngoài thì hoàn toàn cũng không vấn đề gì.
Cáp treo chỉ có một người nước ngoài trung niên khôi ngô trông chừng, ông nhìn Kỷ Hi Nguyệt và Thiết Quý Hoành cũng không hỏi nhiều, lập tức để bọn họ lên. Bởi vì có camera, có thể gửi khuôn mặt hai người đến trung tâm an toàn của bọn họ, lập tức biết thân phận của hai người, thế nên căn bản ông ta không cần lo lắng. Ông ta chỉ nhìn thoáng qua vài điểm đỏ trên camera, chứng tỏ chúng đều đang hoạt động.
Sau khi hai người mặc quần áo dày được bên dưới cung cấp thì ngồi trên thùng cáp treo đi lên, vừa ra ngoài Kỷ Hi Nguyệt lập tức kinh hô, phong cảnh trước mặt thật đẹp. Tuyết trên núi Alps quanh năm không thay đổi, những kiến trúc nơi có công nhân xây dựng đều là nhà an toàn chuyên môn xây dựng ở sườn núi. Xây nhà dưới hoàn cảnh ác liệt này thật sự là một chuyện vô cùng gian nan và hao tốn nhiều của cải.
Ước chừng còn hơn một trăm mét, xe cáp đã đến, hai người từ lối đi đi ra, trước mắt chính là một vùng trắng xoá, may mà tuyết chưa tan, thế nên vẫn còn rất an toàn.
“Nhà an toàn ở đâu?” Kỷ Hi Nguyệt kinh ngạc nhìn một vùnh trắng xóa, nào có nhà gì.
Chương 1187: Tìm được nhà an toàn
Thiết Quý Hoành cười nói: “Nếu rõ ràng như vậy thì cũng không gọi là nhà an toàn rồi. Chúng ta đi trước rồi hãy nói.”
Nói xong thì anh ta bắt đầu đi trên nền tuyết. Kỷ Hi Nguyệt đội cái mũ thật dày và kéo sát quần áo vào, cảm thụ mùa đông ở mùa hè, cảm giác vẫn rất thần kỳ.
Chẳng qua cô cũng không lạnh, cảm thấy hơi lạnh, cô vận khí công, cả người lại ấm lên. Cô thầm nghĩ sau này mùa đông muốn ăn mặc phong độ thiếu vải cũng sẽ không sợ lạnh nữa.
Bởi vì là lưng chừng núi, đa số phạm vi nơi này đều giống như một sân bằng phẳng, đi lại cũng rất thuận tiện, có lẽ chỉ có mùa đông tuyết lớn, hoặc là lúc có tuyết lở thì nơi này mới thật nguy hiểm.
“Thấy chưa?” Đi thêm một lát, Thiết Quý Hoành chỉ hướng những vách núi.
Kỷ Hi Nguyệt mở to mắt nhìn, thấy vẫn là một vùng tuyết trắng, nhưng rất nhanh cô đã phát hiện có gì đó không đúng. Tuyết căn bản không thể nào thẳng đứng bám vào trên vách núi đá lâu như vậy, thế nên nhìn kỹ, kia căn bản là tuyết giả, cũng không biết là làm bằng chất liệu gì mà nhìn qua giống y như thật, nhưng có tia sáng chiết xạ lập tức lộ ra bất đồng.
“Chẳng lẽ những thứ kia chính là?” Kỷ Hi Nguyệt cảm thấy mở rộng tầm mắt, rất kinh ngạc và vui mừng hỏi Thiết Quý Hoành. Thật sự loại thiết kế này quá mạnh mẽ, cũng thật làm cho người ta cảm thấy không thể tin nổi.
“Đúng, em nhìn kỹ xem, thật ra mỗi một khoảng cách sẽ có một nhà an toàn. Đây chỉ là bên ngoài, bên trong có thể nói đều là nhà cao cấp, thế nên Úy Mẫn Nhi nhất định nghĩ đến ở chỗ này tránh né một thời gian ngắn, hoặc là nói còn đang suy nghĩ mưu kế.” Thiết Quý Hoành cười lạnh, nói.
“Mưu kế gì? Chẳng lẽ chờ chúng ta bên ngoài bị giết rồi thì cô ta có thể ra ngoài?” Kỷ Hi Nguyệt nhún vai, nói.
Thiết Quý Hoành cười nói: “Cũng không phải không có khả năng. Cô ta biết chúng ta muốn giết cô ta nên chắc chắn sẽ đi trốn, nhưng nhất định sẽ cho người tiếp tục giết chúng ta. Nếu không cho dù cô ta ra ngoài thì cũng sẽ bị chúng ta tìm được.”
“Mười sát thủ Tôn gia cũng bị chúng ta giết, cô ta còn có thể thuê người nào nữa?” Kỷ Hi Nguyệt khinh bỉ nói.
Thiết Quý Hoành lập tức lắc đầu, nói: “Có thể tiêu diệt từng bộ phận. Lần này có Tiểu Nguyệt em ở đây, nếu không có em, anh và Triệu Húc Hàn không chết cũng sẽ bị thương, thế nên không thể khinh địch.”
Vẻ mặt Kỷ Hi Nguyệt hơi nghiêm túc, biết Thiết Quý Hoành nói không sai, vẫn nên cẩn thận thì tốt hơn.
“Nếu không có bất ngờ thì nhất định Úy Mẫn Nhi và mẹ cô ta đã bàn bạc xong, có lẽ người tiếp theo ra chiêu chính là mẹ cô ta.” Thiết Quý Hoành cười lạnh nói.
Kỷ Hi Nguyệt lập tức hưng phấn, nói: “Được, em muốn xem độc phụ ác độc kia rốt cuộc có cao chiêu gì.”
“Độc phụ? Đúng là thích hợp người đàn bà kia. Sao Thiết gia bọn anh lại có loại phụ nữ này nhỉ? Chẳng trách khi đó nhánh bọn họ bị lão tổ tông đuổi ra ngoài, rắp tâm bất chính.” Thiết Quý Hoành nói.
Hai bên vừa nói vừa nhích tới gần nhà an toàn kia, đến gần mới biết tường ngoài căn bản không phải là tuyết, đều là giả, sờ lên giống như thủy tinh.
“Người ở bên trong hả? Sao mở ra được?” Kỷ Hi Nguyệt sờ thủy tinh, cảm giác chẳng thể tìm ra ngay cả cái cửa.
Thiết Quý Hoành nói: “Anh cũng không biết, nhưng nhất định là có cửa. Có điều cửa đều là công nghệ cao, cần thủy tinh thể của chủ nhân mới có thể phân biệt, nếu không không thể nào mở ra.”
“Vậy chúng ta tới làm gì? Căn bản không mở cửa được, làm sao bắt được Úy Mẫn Nhi?” Kỷ Hi Nguyệt thật sự có hơi không hiểu, nhìn Thiết Quý Hoành: “Chẳng lẽ anh mang đạn tới nổ tung hả?”
Khóe miệng Thiết Quý Hoành hơi co giật, nói: “Xem thử trước, có lẽ có cách.”
Khuôn mặt Kỷ Hi Nguyệt hơi đen lại, chạy tới chẳng qua chỉ để thử thôi, hoàn toàn không có nắm chắc.