Chương 1081: Nói ra anh yêu em.
Kỷ Hi Nguyệt lập tức dở khóc dở cười, người đàn ông này thật sự quan tâm đến cô, nói đến việc kinh doanh anh sẽ lưỡng lự nhưng cũng đồng ý, nhưng điều này anh trực tiếp từ chối không cần suy nghĩ, đây là lo sợ cô đi cùng Thiết Quý Hoành ra ngoài du lịch.
Kỷ Hi Nguyệt còn muốn nói thêm, Triệu Húc Hàn lập tức đưa tay chỉ vào cô, hai mắt mở to, nói: “Chủ đề này kết thúc tại đây, em cũng đừng nghĩ nữa, anh sẽ không đồng ý đâu! Anh cũng nhất định sẽ tìm ra được người gọi điện cho Thiết Thiên Hoa!”
Kỷ Hi Nguyệt chỉ có thể cười khổ, nói: “Được rồi, chỉ cần anh đừng ngủ không yên, không thì em sẽ đau lòng đó. Còn nữa, anh thật sự không tin em! Hừ!” Nói đến cuối cùng, Kỷ Hi Nguyệt lập tức kiêu ngạo xoay đầu.
Triệu Húc Hàn ôm lấy cô ngồi xuống trên đùi anh, nói: “Đừng nói bừa, không phải anh không tin em, nhưng Thiết Quý Hoành có hứng thú với em quá lớn. Anh không dám mạo hiểm, cũng sẽ không để cho em mạo hiểm.”
“Em khiến anh không yên tâm vậy luôn hả?” Kỷ Hi Nguyệt trợn trắng mắt.
Triệu Húc Hàn nhìn cô, nói: “Thiết Quý Hoành cũng rất xuất sắc. Em cũng biết anh rất hiếm khen ai, Thiết Quý Hoành tính là một người.”
“Ha ha ha, nói vậy thì anh vẫn sợ em sẽ phải lòng người khác.” Kỷ Hi Nguyệt vui vẻ.
Sắc mặt Triệu Húc Hàn khó coi, nói: “Đương nhiên lo lắng, bởi vì có đôi lúc anh cảm thấy mình cũng không phải là người rất xuất sắc, làm sao có thể có bạn gái xuất sắc như em. Lỡ đâu anh không đủ tốt, em lại cảm thấy anh ta ưu tú, vậy không phải anh sắp khóc rồi rồi à?”
Triệu Húc Hàn nói xong lập tức ôm chặt cô, khiến Kỷ Hi Nguyệt rất rung động. Cô không nghĩ đến Triệu Húc Hàn lại có thể cảm thấy không an toàn như vậy, cô có nên ăn mừng không.
“Tiểu Nguyệt, sau khi mẹ mất thì chỉ có em khiến anh cảm thấy cuộc sống vẫn còn vui vẻ. Không có em, anh cảm thấy mình cứ như cái xác không hồn, em có hiểu không?” giọng Triệu Húc Hàn nói rất trầm, đầu dựa vào vai của Kỷ Hi Nguyệt.
Kỷ Hi Nguyệt rất kinh ngạc, lập tức gật đầu, nói: “Em hiểu. Yên tâm, em sẽ không rời xa anh đâu. Em thề, đời này em chỉ sẽ làm vợ của Triệu Húc Hàn. Chúng ta sẽ mãi yêu nhau đến già, còn sẽ sinh thật nhiều con, có thể hưởng thụ hạnh phúc gia đình.”
Kỷ Hi Nguyệt ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt thâm tình nhìn anh.
Bốn mắt chạm nhau, bên trong đều là tình cảm miên man kéo dài không dứt.
“Tiểu Nguyệt, anh yêu em.” Triệu Húc Hàn nói xong, nhẹ nhàng hôn lên miệng nhỏ của Kỷ Hi Nguyệt.
Tiếng lòng Kỷ Hi Nguyệt đều lay động, không ngờ đến người đàn ông này sẽ nói ra ba từ này. Mặc dù lúc trước có từng nói qua mấy lời yêu cô trước mặt của chú và dì, nhưng đây là lần đầu anh nói nghiêm túc và thâm tình như vậy.
Trong lòng Kỷ Hi Nguyệt rất vui mừng, cảm thấy đầy hạnh phúc.
“Em cũng yêu anh.” Kỷ Hi Nguyệt đáp lại anh, hai người lập tức ôm chặt nhau, hôn say đắm.
Có điều toàn thân Kỷ Hi Nguyệt đều ở trên người anh, cho nên cô đã sớm cảm thấy cơ thể của Triệu Húc Hàn có phản ứng.
Vì không để cho mỗi lần người đàn ông này đều bị cưỡng chế cắt đứt dục vọng ở thời điểm mấu chốt, cho nên Kỷ Hi Nguyệt rất nhanh đã ra khỏi lồng ngực anh, nói: “Không thể lại tiến thêm bước nữa, vì tốt cho anh thôi! Không thì anh lại khó chịu muốn chết.”
Trong con ngươi của Triệu Húc Hàn có dục vọng, nhìn Kỷ Hi Nguyệt không biết nên khóc hay cười.
“Vậy chúng ta chuẩn bị chút đi, qua bên đó thăm thím.” Triệu Húc Hàn nói.
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, nói: “Được!” Cô nói xong lập tức chạy vào phòng thay quần áo.
Triệu Húc Hàn ngồi một lúc, áp chế một chút ham muốn, trong đầu lập tức nghĩ đến lời của Thiết Quý Hoành, con ngươi dần dần trở nên ảm đạm.
Chương 1082: Bà xã quan trọng nhất.
Triệu Húc Hàn nhìn thấy Kỷ Hi Nguyệt chạy vào phòng, lập tức lấy điện thoại ra bấm gọi cho vài số, ngay sau đó cũng vào phòng thay quần áo.
Nửa tiếng sau, hai người đã thay xong quần áo, lên đường đến nhà của Triệu Phiên Vân.
Triệu Phiên Vân thấy hai người đến, rất vui mừng.
“Chú, thím thế nào rồi, còn đau không?” Kỷ Hi Nguyệt đi lên, cười tủm tỉm, hỏi.
Triệu Phiên Vân cũng vội cười nói: “Đỡ nhiều rồi, bà ấy đã ngủ rất lâu, 10 giờ sáng mới thức dậy, bảo là không còn đau nữa, còn tự đứng dậy đi vệ sinh.”
Triệu Phiên Vân rất vui vẻ: “Thật sự phải cảm ơn hai đứa. Húc Hàn, cháu thế nào rồi, có hồi phục chưa?”
Triệu Húc Hàn vội trả lời: “Chú, cháu đỡ nhiều rồi, gần như đã hồi phục, chú đừng lo lắng.”
Thực ra Triệu Húc Hàn vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, nhưng đã không còn gì đáng ngại.
“Là Tiểu Nguyệt và Húc Hàn đến hả? Chồng à!” Giọng của Triệu phu nhân từ trong vọng ra.
“Phải đấy, tụi nó đến để xem em đã đỡ hơn chưa.” Triệu Phiên Vân liền gọi hai người vào trong.
Triệu phu nhân nhìn thấy hai người, vô cùng vui mừng, nói: “Lần này thực sự may mà có hai đứa, bây giờ thím cảm thấy thực sự tốt hơn rồi, chỉ là thi thoảng hơi đau nhứt, nhưng so với hôm qua thì đã như người bình thường rồi.”
“Thím à, thím không cần phải khách sáo như vậy, chúng ta là người một nhà mà!” Kỷ Hi Nguyệt vĩnh viễn đều biết ăn nói.
“Đúng đúng đúng, người một nhà, người một nhà.” Triệu phu nhân vui mừng từ trên giường bước xuống.
Kỷ Hi Nguyệt vội đi qua đỡ bà ấy: “Thím à, thím không cần gấp gáp đâu, vẫn cần đi lại vài vòng mới nhanh khỏe lại.” Kỷ Hi Nguyệt cười nói.
Triệu phu nhân vội nói: “Lúc trước thím còn sợ nửa thân dưới không còn cảm giác, bây giờ cho dù hơi đau, nhưng cảm thấy mình còn có thể đi. Thím cảm thấy như được sống lại, nhất định phải đi một chút mới cảm thấy kiên định, bởi vì việc này thực sự quá không thể tưởng tượng nổi.”
Kỷ Hi Nguyệt và Triệu Húc Hàn đều hiểu được tâm trạng của bà ấy, cho nên dìu bà ấy từ trong phòng đi đến phòng khách.
Mao quản gia dọn nước trà và điểm tâm lên rồi sau đó rời đi.
“Chú à, cả ngày nay chú đều ở nhà, không đến công ty hả?” Kỷ Hi Nguyệt hỏi.
Triệu Phiên Vân nói: “Thím cháu như vậy thì chú còn đến công ty làm gì? Đương nhiên bà xã quan trọng nhất.” Triệu Phiên Vân cười rất đôn hậu, trong ánh mắt nhìn Triệu phu nhân đều là cưng chiều.
Dù đã là người trên 50 rồi, nhưng chân tình giữa bọn họ thật sự khiến Kỷ Hi Nguyệt vô cùng ngưỡng mộ, cô đang nghĩ bản thân và Triệu Húc Hàn có thể đi đến già hay không.
“Thím cũng nói thím không sao rồi, trong nhà lại không phải không có người, vậy mà ông ấy cứ khăng khăng ở cùng thím, cũng không đi công ty. Húc Hàn, có phải gia chủ con nên trừng phạt ông ấy không?” Thím cười nói.
Triệu Húc Hàn lập tức nói: “So với làm ăn, quả thực thím quan trọng hơn, việc này bảo con làm sao phạt chứ.”
“Ha ha ha.” Triệu Phiên Vân cười rộ lên: “Xem ra sau này Húc Hàn cũng sẽ cưng chiều vợ đây. Tiểu Nguyệt, con thật có phước đó.”
Kỷ Hi Nguyệt mỉm cười nhìn Triệu Húc Hàn, sau đó lắc đầu, nói: “Chú à, chú nhìn anh ấy thì biết anh ấy không phải dạng đàn ông sẽ cưng phụ nữ đâu.”
“Nào có!” Triệu Húc Hàn không chịu phục, nói.
Triệu Phiên Vân và Triệu phu nhân lập tức cười ầm lên, rất vui vẻ.
Ba người nói chuyện một lúc, sau đó Triệu Húc Hàn nói với Triệu Phiên Vân: “Chú à, chú thật sự muốn đầu tư năm trăm triệu cho Uý Mẫn Nhi?”
“Đã hứa rồi, làm sao có thể nuốt lời được. Suy cho cùng thì lần này là chú không đúng, nó tốt xấu gì cũng vẫn là con gái nuôi của chú và thím.” Bây giờ Triệu Phiên Vân cũng hơi phiền muộn, ông ấy nhận người con gái nuôi này cũng hơi gấp.
Chương 1083: Hủy bỏ hợp tác
Triệu Phiên Vân tự trách bản thân bị Uý Mẫn Nhi lừa gạt trong lúc nhất thời, nói sẽ đưa đứa con đầu lòng cho ông ấy làm con thừa tự, không nghĩ đến Triệu Húc Hàn căn bản không thích cô ta, hơn nữa Uý Mẫn Nhi làm việc gì cũng rất khôn khéo, lòng tính toán rất nặng.
Nhưng bản thân làm sai mà còn muốn bồi thường.
“Nhưng Thiết Quý Hoành và Triệu Thị sắp hợp tác.” Triệu Húc Hàn nói với Triệu Phiên Vân.
Triệu Phiên Vân sửng sốt, nói: “Chuyện gì xảy ra vậy?”
Triệu Húc Hàn kể lại chuyện hôm nay, bao gồm cả vài chuyện âm độc của Uý Mẫn Nhi cũng nói ra hết. Bây giờ Triệu gia và Thiết gia phải liên hợp lại để ngăn chặn việc Uý Mẫn Nhi ngồi lên chức vị gia chủ của Quốc tế Uý Lam.
“Bỏ năm trăm triệu này ra, chắc chắn sẽ thiệt thòi.” Triệu Húc Hàn nhíu mày, nói với Triệu Phiên Vân.
Triệu Phiên Vân bắt đầu đi tới đi lui ở trong phòng khách, Triệu phu nhân vội nói: “Vậy phải làm sao đây? Mẫn Nhi thật sự độc ác, cả anh trai mình cũng hãm hại?”
Triệu phu nhân sợ hãi tới mức sắc mặt đã chuyển xanh, thực sự quá đáng sợ rồi.
Kỷ Hi Nguyệt và Triệu Húc Hàn đều gật đầu, Triệu Húc Hàn nói: “Không bằng cắt đứt liên hệ với con gái nuôi đi!”
“Đây?” Triệu Phiên Vân và Triệu phu nhân đối mắt nhìn nhau, thực sự hơi không làm được.
“Ông xã à, không bằng, không bằng bây giờ anh đừng làm chức giám đốc này nữa. Anh đã đồng ý với em sang năm cùng em đi du lịch thế giới, nếu như tiếp tục làm giám đốc thì đâu còn cơ hội nào.” Triệu phu nhân bỗng nhiên nói.
Triệu Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt kinh hãi biến sắc, hai người lập tức đồng thanh lên tiếng: “Không được!”
“Thím à, không thể làm vậy được. Cháu cần có một phiếu của chú, nếu như thay người thì tất cả sắp xếp càn phải làm lại từ đầu.” Triệu Húc Hàn vội nói.
Triệu Phiên Vân nhìn vợ ông, lập tức nói: “Chú quả thực muốn từ chức vị giám đốc này, cần nhiều tiền như vậy làm gì, già rồi, chỉ mong được sống cuộc sống mình hằng mong. Thực ra chú quyết định là sang năm, Húc Hàn, quả thật con cần chuẩn bị cho tốt, con có người kế nhiệm ở đây chưa?”
“Chú, nước Mỹ bên đó con định để chú bảy thay, như vậy lập tức không có ai trong các chú bác đến nhận vị trí này của chú. Kế tiếp đó là mấy người anh em họ, nhưng con còn đang tuyển chọn, chưa đến thời gian.” Triệu Húc Hàn nói rất thành thực.
“Sang năm có được không?” Triệu Phiên Vân suy nghĩ rồi nói.
“Cuối năm sau, nếu như chú muốn đi, thì người của con sẽ thế chỗ.” Triệu Húc Hàn nói.
Triệu Phiên Vân lập tức gật đầu, nhìn Triệu phu nhân, nói: “Bà xã à, nghe thấy chưa, anh có thể không giúp Húc Hàn và Tiểu Nguyệt à?”
Triệu phu nhân cười khổ, nói: “Vậy, vậy thì đến sang năm đi! Có điều năm trăm triệu này xử lý ra sao? Nếu ông không làm giám đốc, thì mới có thể nói giám đốc mới không đồng ý.”
Kỷ Hi Nguyệt nói: “Vậy chẳng lẽ gia chủ nói không đồng ý không được ư?” Nói rồi cô nhìn Triệu Húc Hàn.
Triệu Húc Hàn nói: “Có thể, nhưng thế này mọi người sẽ cảm thấy cháu không cho chú mặt mũi.”
“Cần mặt mũi cái gì. Nếu Uý Mẫn Nhi là người độc địa như vậy thì không thể cho cô ta năm trăm triệu này được. Ông xã à, anh nghe rõ không!” Triệu phu nhân lập tức nói với Triệu Phiên Vân.
Triệu Phiên Vân suy nghĩ một lát rồi nói với Triệu Húc Hàn: “Vậy cháu làm người xấu đi, chú cùng lắm là mất mặt. Suy cho cùng là năm trăm triệu Euro, chú thấy gia chủ không đồng ý cũng rất bình thường.”
Triệu Húc Hàn suy nghĩ một lúc, sau đó nói: “Vậy thì để chú chịu ấm ức chút rồi.”
“Ấm ức gì đâu, đây cũng là cho cháu lập uy. Có lẽ còn có người sẽ cho rằng cháu và chú bất hòa, đến tìm con hợp tác đấy.” Triệu Phiên Vân lộ ra một nụ cười tà ác.
Triệu Húc Hàn sửng sốt, lập tức gật đầu, hai chú cháu đều có cảm giác gian ác, hình như đã có ý tưởng xấu.
Chương 1084: Bà ta là chủ mưu?
“Đúng rồi, thím à, thím từng gặp phu nhân Thiết Thiên Hoa của Uý gia chưa?” Sau khi xác định được một cách để đối phó Uý Mẫn Nhi, Triệu Húc Hàn lập tức chuyển đề tài.
Triệu phu nhân sửng sốt giây lát, nói: “Đương nhiên từng gặp, còn từng gặp rất nhiều lần, bình thường tập đoàn tụ họp đều sẽ gặp được, sao thế?”
“Vậy thím cảm thấy Thiết Thiên Hoa này là người thế nào?” Triệu Húc Hàn lại hỏi.
Triệu phu nhân suy nghĩ giây lát, khẽ cười nói: “Thiết Thiên Hoa à, cũng được đấy. Rất thục nữ rất dịu dàng, làm mọi chuyện đều chu đáo, nói chuyện cũng rất thoải mái, còn rất hay khen người khác. Phu nhân trong giới rất nhiều, mọi người đều thích bà ấy, xem như bà ấy cũng rất nổi tiếng.”
“Xem ra quả nhiên là người thâm tàng bất lộ, bát diện linh lung.” Triệu Húc Hàn cười lạnh một tiếng, đôi mắt nheo lại, ánh sáng bên trong lạnh như kiếm băng.
Triệu Phiên Vân khó hiểu, hỏi: ” Húc Hàn, Thiết Thiên Hoa này có gì đó không bình thường sao?”
“Bà ta có liên quan đến cái chết của mẹ cháu.” Một câu của Triệu Húc Hàn khiến cả Triệu Phiên Vân và Triệu phu nhân đều sững sờ.
Kỷ Hi Nguyệt nhìn Triệu Húc Hàn, không nghĩ đến anh sẽ nói ra, nhưng thấy anh cũng hoàn toàn tin tưởng hai người họ.
“Húc Hàn, lời này của con từ đâu mà ra.” Triệu Phiên Vân nhìn Mao quản gia bên kia, may mà không có ai ở đây.
Triệu Húc Hàn kể hết toàn bộ lời của Thiết Quý Hoành.
“Cái gì, muốn Tiểu Nguyệt đi cùng anh ta ba ngày! Súc sinh này, sao lại đưa ra yêu cầu vậy chứ!” Triệu Phiên Vân nghe xong cả người đều nảy lên.
Sắc mặt Triệu phu nhân cũng khó coi, nói: “Sao Thiết gia chủ lại là loại người này, còn thật sự đánh giá cao anh ta! Cướp bạn gái người ta, thực sự chẳng có chút giới hạn nào cả.”
“Thực ra Thiết gia chủ muốn cháu cùng anh ta đi du lịch ba ngày.” Kỷ Hi Nguyệt rất phiền muộn.
“Có gì khác nhau đâu? Đàn ông đều là loài vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới, nhất định anh có ý nghĩ không an phận với cháu!” Lời Triệu phu nhân nói ra hoàn toàn là lời dân dã lúc bà còn là học sinh mới có thể nói, đủ thấy bà cũng bị Thiết Quý Hoành chọc tức giận.
“Húc Hàn, con sẽ không đồng ý đúng không?” Triệu Phiên Vân nhìn gương mặt tuấn tú đen kịt kia của Triệu Húc Hàn, hơi sợ sệt, hỏi.
Triệu Húc Hàn lập tức nói: “Sao có thể? Bây giờ cháu cũng muốn giết anh ta! Nhưng chú, người đầu dây bên kia điện thoại sẽ là ai? Chú có thể suy đoán chút không?”
Triệu Phiên Vân sửng sốt, lập tức nhíu mày, nói: “Người sẽ gọi cho Thiết Thiên Hoa nói loại chuyện này, xem ra quan hệ hẳn rất tốt, hoặc là lợi ích hợp tác rất lớn.”
Triệu Húc Hàn lập tức gật đầu. Triệu Phiên Vân nghĩ đi nghĩ lại rất lâu mới nói: ” Thiết Thiên Hoa quen biết rất nhiều phu nhân trong giới, nhưng lại không thân thiết nhiều với đám đàn ông, không biết đầu dây bên kia điện thoại là đàn ông hay là phụ nữ.”
Kỷ Hi Nguyệt nói: “Nguyên bản lời của Thiết Thiên Hoa là, gấp làm gì, anh ta chả tra được gì cả! Thiết Quý Hoành đã nói như vậy, giọng điệu của lời này dường như Thiết Thiên Hoa vẫn còn nắm chắc vị trí chủ đạo.”
“Không sai, hình như Thiết Thiên Hoa đã phân phó người làm? Bà ta là chủ mưu?” Triệu phu nhân nói.
Bốn người đưa mắt nhìn nhau, vấn đề này thật sự hơi mập mờ, nhưng tất cả đều muốn nhanh chóng biết được kết quả.
Điều này giống như đang miêu tả sinh động đáp án, nhưng lại cố tình nghĩ không ra, tưởng chừng như muốn để người phát điên!
Giờ Triệu Húc Hàn đang có cảm giác này. Bọn họ đều biết chỉ cần khiến Thiết Thiên Hoa nói ra người ở đầu dây bên kia điện thoại là ai thì nan đề này rất có thể sẽ được giải quyết ngay lập tức, nhưng mà lại không được.
“Anh Hàn, nếu không thì em lại đi hỏi thử Thiết Quý Hoành?” Kỷ Hi Nguyệt nhìn anh nắm chặt tay rối rắm, lông mày cũng sắp chạm nhau, thực sự hơi không đành lòng.
Chương 1085: Anh không thể mất em
“Không được!” Triệu Húc Hàn lập tức trừng mắt nhìn cô: “Anh đã nói rồi, em đừng nghĩ vậy nữa!”
“Em không phải nói đi du lịch, mà là em hẹn anh ta ăn cơm, lại dụ anh ta nói lời thật lòng.” Kỷ Hi Nguyệt dở khóc dở cười.
Triệu Phiên Vân và Triệu phu nhân nhìn hai người, đều biết vấn đề này thực sự rất khó quyết định.
Mặt của Triệu Húc Hàn vẫn tệ như cũ. Mặc dù anh biết Kỷ Hi Nguyệt muốn giúp anh hỏi rõ ràng, nhưng anh lại không qua được cửa ải này, cũng rất lo lắng và sợ hãi.
“Nếu chỉ là ăn cơm một bữa gì đó, hẳn là có thể đúng không, Húc Hàn?” Triệu Phiên Vân nói: “Cháu nên tin tưởng Tiểu Nguyệt.”
“Đúng vậy, Tiểu Nguyệt cũng chỉ vì muốn giúp cháu. Chuyện này đã tra tấn cháu rất nhiều năm rồi, bây giờ đã cách đáp án rất gần, lẽ nào cháu còn muốn nhẫn nhịn chờ đợi?” Triệu phu nhân nhìn Triệu Húc Hàn, nói rất đau lòng.
Triệu Húc Hàn liếc nhìn Kỷ Hi Nguyệt, nói: “Hai người thật sự cho rằng chỉ ăn một bữa cơm thì Thiết Quý Hoành lập tức sẽ nói ra? Mục đích của anh ta rất rõ ràng như khát, không thì sao sẽ lại đưa ra yêu cầu du lịch ba ngày!”
“Đàn ông đều có dã tâm, đây chỉ có thể chứng minh anh ta có ý đồ với Tiểu Nguyệt. Thành thật mà nói, thím không có phản đối đến thế. Tiểu Nguyệt yêu cháu, cháu cũng nên tin tưởng con bé. Mà Thiết Quý Hoành biết rõ Tiểu Nguyệt là bạn gái của Triệu Húc Hàn con, nếu Tiểu Nguyệt không muốn thì thím tin rằng cho dù anh ta có gan lớn bằng trời cũng sẽ không ra tay với Tiểu Nguyệt. Anh ta sẽ không bởi vì một người phụ nữ mà không màng đến lợi ích của Thiết gia và Thiết gia chủ, anh ta không có khả năng chịu đựng cơn giận dữ lôi đình của Triệu gia chủ.”
Triệu phu nhân suy nghĩ kỹ một lát rồi mới từ từ nói.
“Lời này không sai. Anh ta không có lá gan như vậy. Thực ra có giống như đang thử thách tình cảm của hai đứa không?” Triệu Phiên Vân đột nhiên nở nụ cười.
“Không, cháu không cần thử thách.” Triệu Húc Hàn lập tức lắc đầu.
Kỷ Hi Nguyệt lập tức dở khóc dở cười, người đàn ông này thực sự quá không tin tưởng cô, lẽ nào bởi vì trước kia có Triệu Phiên Vân?
“Nếu em thực sự bị Thiết Quý Hoành câu dẫn mất thì chứng tỏ em không xứng với anh không phải sao?” Kỷ Hi Nguyệt nhìn anh nói.
Đôi mắt Triệu Húc Hàn nhìn chằm chằm cô, Kỷ Hi Nguyệt lại nói tiếp: “Anh nên biết, anh điều tra lâu thế kia cũng đều không có kết quả, lần này có thể là cơ hội duy nhất, em và anh ta chỉ ăn một bữa cơm mà thôi. Nếu anh ta thực sự muốn đi ra ngoài du lịch, chỉ một ngày, em tin anh ta cũng sẽ đồng ý. Đó là nếu anh ta mong muốn có được em như thế.”
Sắc mặt Triệu Húc Hàn tái mét, trong con ngươi lập tức có sự phẫn nộ.
“Rốt cuộc anh tức giận cái gì?” Kỷ Hi Nguyệt tức giận nói: “Em cũng muốn biết chân tướng! Anh thực sự cảm thấy em sẽ dễ dàng bị tên đàn ông biến thái kia câu dẫn đi? Anh coi em là loại người gì?”
Cơ mặt Triệu Húc Hàn đều vặn vẹo, Triệu phu nhân vội nói: “Húc Hàn, cháu cũng cần nghĩ cho Tiểu Nguyệt một chút, con bé rất yêu cháu, đây là muốn giúp cháu. Cháu ngẫm lại xem, nếu như năng lực có thể giúp cho người mình yêu nhưng lại không thể giúp được, tâm trạng này cũng không dễ chịu đâu.”
Triệu Phiên Vân lập tức gật đầu, nói: “Húc Hàn, con phải tin tưởng Tiểu Nguyệt, giống như Tiểu Nguyệt đã nói, nếu con bé thực sự muốn rời xa cháu, vậy sớm muộn hai đứa cũng sẽ đi đến bước này. Chia tay muộn không bằng chia tay sớm! Đây là một thử thách đối với hai người các cháu.”
Kỷ Hi Nguyệt lập tức gật đầu, nói: “Đúng, đây là thử thách, thử thách độ tin tưởng của anh đối với em!”
Triệu Húc Hàn thấy mặt nhỏ của cô nổi giận, nói: “Anh đã nói, không phải anh không tin tưởng em, là anh không tin tưởng Thiết Quý Hoành.”
“Vậy thì sao, em không phải trẻ con, em biếy xử lý vấn đề. Còn nữa, anh ta biết em là bạn gái anh, anh ta sẽ không dám ra tay đâu, trừ khi em đồng ý, đúng không?” Kỷ Hi Nguyệt nhìn chằm chằm anh, nói.
Triệu Húc Hàn rất bối rối, lập tức rất buồn bực, nói: “Anh, anh không thể để mất em.”
Chương 1086: Ánh mắt ông chủ rất tốt
Triệu Húc Hàn nói câu này biểu lộ ra chút vẻ tủi thân của anh, trong lòng anh thật sự rất sợ, sợ mất đi Kỷ Hi Nguyệt. Anh không dễ dàng gì phải lòng một người phụ nữ, hơn nữa còn rất yêu, anh không thể chịu bất cứ sự đả kích nào.
Kỷ Hi Nguyệt nhìn ra sự sợ hãi và tủi thân trong mắt anh, bỗng nhiên đi qua ôm lấy anh, tựa đầu lên vai anh, nói: “Tin tưởng em, cả đời này em chỉ sẽ yêu một người đàn ông là anh. Nếu như thay lòng đổi dạ, em lập tức không được chết tử tế.”
Triệu Húc Hàn chấn động cả người, lập tức vội vàng đẩy cô ra, nói: “Đừng nói vớ vẩn.”
Kỷ Hi Nguyệt cười nói: “Không phải nói vớ vẩn, là anh không biết rốt cuộc em để ý anh bao nhiêu.”
Kỷ Hi Nguyệt nhớ đến anh đời trước luôn bảo vệ cô, giúp đỡ cô, đời này anh bảo vệ cô, nuông chiều cô, cô phải máu lạnh cỡ nào, mới sẽ đi tổn thương một người đàn ông đối xử tốt với cô như vậy?
Triệu Phiên Vân ôm lấy vợ mình, nhìn cặp đôi trẻ tuổi này giải quyết tình cảm thế nào, cứ như thể bọn họ năm đó.
Hai người già nhìn nhau, trong ánh mắt đều là tình cảm nồng nhiệt, cho dù năm tháng thay đổi, điều duy nhất không thay đổi là phần tình cảm chân thành tha thiết.
Triệu Húc Hàn lại lần nữa ôm lấy cô thật chặt, rất lâu sau mới nói: “Được, anh tin em, nhưng bất cứ lúc nào em cũng phải gửi tin nhắn cho anh. Nhìn xem trước lúc ăn cơm thế nào, nếu không được thì nhiều nhất một ngày. Hơn nữa buổi tối em phải gọi video với anh, không thể cùng anh ta ở cạnh nhau.”
Kỷ Hi Nguyệt mỉm cười, lập tức gật đầu nói: “Được, yên tâm đi, đi cùng người đàn ông khác thì em chắc chắn sẽ chỉ nhớ người đàn ông của mình thôi.”
Triệu Húc Hàn nhìn gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của cô, cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên cánh môi mỏng của cô, lập tức hung tợn nói: “Nếu như em thật sự bị anh ta lừa đi, anh lập tức sẽ giết hai người.”
Kỷ Hi Nguyệt bật cười thành tiếng, nói: “Yên tâm, chuyện này không thể nào xảy ra được.”
Lúc này Triệu Húc Hàn lúc này mới khá yên tâm, nhưng trong lòng anh nhất định sẽ không vui. Mặc dù kế tiếp đi nói chuyện bàn bạc, nhưng khuôn mặt điển trai của Triệu Húc Hàn thì chưa từng tươi cười.
Kỷ Hi Nguyệt gửi tin nhắn cho Thiết Quý Hoành, mời anh ta buổi tối đến cùng ăn cơm, địa điểm còn là khách sạn bọn họ ở, đây là quy định của Triệu Húc Hàn.
Thiết Quý Hoành nhìn thấy tin nhắn, lập tức cười, trong lòng không kìm chế được mà tốt lên, còn có thể thổi khí huýt sáo. Thủ hạ trong công ty của anh ta nhìn thấy cậu chủ như vậy cũng cảm thấy rất bất ngờ.
Tuy rằng Thiết Quý Hoành không lạnh như băng giống Triệu Húc Hàn, nhưng cũng hiếm khi lộ ra biểu cảm vui sướng như vậy, mọi người rất tò mò, rốt cuộc có tin tốt gì.
Thư ký Tiểu Diêu của Thiết Quý Hoành không nhịn được lên tiếng hỏi.
“Ông chủ, hôm nay có gì vui vậy?” Tiểu Diêu khiêm tốn hỏi.
Thiết Quý Hoành nhếch mép cười nói: “Tối nay hẹn hò.”
“Wow, ông chủ tìm được người phụ nữ mình thích rồi?” Tiểu Diêu đương nhiên biết Thiết Quý Hoành không có bạn gái, nhiều nhất thì là những đối tác một đêm để giải quyết nhu cầu sinh lý, hoàn toàn chỉ là vì giải phóng nhu cầu, đoán chừng để anh ta nói tên thì anh ta cũng không biết mà nói.
“Ừ, rất thích, chỉ là hoa đã có chủ.” Thiết Quý Hoành liếc nhìn Tiểu Diêu một cái.
Tiểu Diêu sửng sốt, sắc mặt hơi lúng túng, nói: “Ông chủ, vậy người đó là?”
“Thật không dễ dàng gì mới gặp được một người phụ nữ khiến tôi rung động, cho dù cô ấy là hoa đã có chủ thì sao. Trước khi kết hôn thì cô ấy vẫn có thể lựa chọn lại.” Khoé miệng của Thiết Quý Hoành nở ra một nụ cười đắc ý.
Trong lòng Tiểu Diêu nghĩ chuyện này dường như phi đạo đức, nhưng cũng không dám nói ra.
“Ông chủ đã ra mặt, nhất định mã đáo thành công, thật sự thích gặp vị tiểu thư này, ánh mắt của ông chủ nhất định rất tốt.” Tiểu Diêu có thể sống sót đến hôm nay cũng đều bởi vì bản lĩnh nịnh bợ là số một.
Chương 1087: Mạnh hơn anh ta
Theo quan điểm của Tiểu Diêu, đi theo một ông chủ tự tin kiêu ngạo thế này, thì bản thân anh tuyệt đối có cách. Cho nên việc người thư ký như anh cần phải làm là ăn khớp với ông chủ, chứ không phải chỉ ra đủ loại sai lầm của anh ta, bằng không thì sẽ chết rất thảm.
Dường như hôm nay Thiết Quý Hoành vô cùng vui vẻ, cũng vô cùng muốn nói chuyện, trong đầu đều là nhan sắc xinh đẹp và biểu cảm vô cùng sinh động của Kỷ Hi Nguyệt.
“Không sai, một cô gái cực kỳ đặc biệt, hơn nữa rất xinh đẹp.” Thiết Quý Hoành nói.
Tiểu Diêu nhìn thấy được trong ánh mắt của ông chủ là vẻ cướp đoạt, nghĩ thầm không biết bạn gái của người đàn ông tội nghiệp nào bị sếp nhìn trúng, đoán chừng rất nhanh sẽ phải thất tình.
“Tiểu Diêu, anh từng gặp Triệu gia chủ chưa?” Thiết Quý Hoành đột nhiên hỏi.
“Triệu gia chủ? Triệu Húc Hàn?” Sắc mặt Tiểu Diêu vội trở nên nghiêm túc, tưởng là ông chủ muốn nói chuyện công việc.
Thiết Quý Hoành gật đầu, nói: “Không sai, anh cảm thấy Triệu Húc Hàn thế nào?”
Tiểu Diêu sững sờ, nói: “Ông chủ à, điều này còn phải hỏi à? Gia chủ Triệu gia Triệu Húc Hàn trẻ tuổi, ngồi lên vị trí gia chủ ba năm, lợi nhuận việc làm ăn của tám khu đều tăng 20%. Người này quả thật chính là thiên tài trong kinh doanh, quá kinh người.”
Thiết Quý Hoành nheo mắt lại, Tiểu Diêu lập tức bị dọa giật mình, nói: “Đương nhiên, ông chủ cũng không kém hơn anh ta. Ông chủ chỉ là khá khiêm tốn thôi, tiếng tăm của Triệu gia luôn cao ngạo, định vị khác nhau.”
Thiết Quý Hoành liếc mắt nhìn anh, hỏi: “Không nói việc làm ăn, chỉ nói ngoại hình và tính cách thì sao?”
Tiểu Diêu càng thêm không rõ tại sao ông chủ lại muốn so sánh với Triệu Húc Hàn. Triệu Húc Hàn mới 27 tuổi, đã được toàn cầu công nhận là gia chủ trẻ tuổi giỏi nhất rồi.
Sao ông chủ lại muốn so sánh với anh, ông chủ 31 tuổi rồi.
“Muốn nói ngoại hình thì ông chủ và Triệu gia chủ đều tuấn tú lịch sự, không phân cao thấp. Còn tính cách, tôi chưa từng tiếp xúc với Triệu gia chủ, nhưng nghe nói người này rất lãnh khốc vô tình, không giỏi giao tiếp với mọi người, chỉ là thủ đoạn khá lợi hại. Thêm nữa Triệu gia thanh to thế lớn, rất nhiều người đều rất kính sợ anh ta.”
Trán Tiểu Diêu bắt đầu hơi vã mồ hôi.
“Tính cách của ông chủ khá hơn anh ta rất nhiều, làm người khác cảm thấy thân thiết hơn nhiều.” Tiểu Diêu chỉ có thể nói như vậy.
Thiết Quý Hoành lập tức gật đầu, nói: “Anh không cần sợ. Cho dù nói tôi không tốt thì tôi cũng không trách anh, nói cho cùng đối thủ là Triệu Húc Hàn.”
“Cái gì? Ông chủ, lẽ nào người phụ nữ ông chủ thích là bạn gái Triệu gia chủ?” Tiểu Diêu xem như đã hiểu ra.
Thiết Quý Hoành lập tức nhếch mép cười nói: “Thế nào? Không được hả? Hay anh cảm thấy tôi chả có tí hy vọng gì?” Nụ cười này chính là ngoài cười nhưng trong không cười.
Tiểu Diêu vô cùng lo sợ, nghĩ thầm tuy ông chủ rất lợi hại, vẻ ngoài cũng rất đẹp, nhưng khi so với Triệu Húc Hàn, dường như mọi người đều biết đáp án. Có mù mới không chọn Triệu Húc Hàn.
Luận gia thế, ngoại hình, năng lực, Triệu Húc Hàn đâu kém hơn anh ta chỗ nào? Quả thật quá xuất sắc.
“Không, không phải, ông chủ khẳng định mạnh hơn Triệu gia chủ!” Tiểu Diêu lập tức nghĩ ra, nói.
“Ồ?” Thiết Quý Hoành hơi tò mò.
Tiểu Diêu cũng nhếch mép cười nói: “Ông chủ biết dỗ phụ nữ vui vẻ. Nghe nói Triệu Húc Hàn chưa từng có người phụ nữ nào bên cạnh, đối với phụ nữ lại càng lạnh lùng vô cùng, kiểu đàn ông này rất nhàm chán, phụ nữ cũng không hẳn sẽ thích, sống chung lâu dài, vậy không phải sẽ bị anh ta đông chết ư?”
Thiết Quý Hoành lập tức cười nói: “Nói hay lắm, có điều đó là bởi vì Triệu Húc Hàn chưa từng gặp người phụ nữ mình thích, tình cảm anh ta dành cho Kỷ Hi Nguyệt rất nghiêm túc, cũng vô cùng nuông chiều Kỷ Hi Nguyệt.”
Nói tới đó, Thiết Quý Hoành lập tức thu lại nụ cười, ngón tay lập tức gõ trên mặt bàn, dường như đang suy nghĩ gì đó.
Chương 1088: Ông nghĩ rằng tôi là ăn xin?
Tiểu Diêu hơi xấu hổ, trong lòng có một vạn từ mẹ nó gào thét chạy băng qua, bản thân thật sự là miệng thối, hỏi cái gì mà hỏi! Vấn đề này mỗi giây phút đều là vấn đề mất mạng.
Di động của Thiết Quý Hoành lại vang lên, Tiểu Diêu lập tức kiếm cớ đi ra, vừa đi ra anh đã vỗ ngực, nghĩ thầm việc này đặc biệt quá kích thích.
Ông chủ lại muốn đoạt bạn gái của Triệu Húc Hàn, anh đã cảm nhận được giây phút ông chủ phải thua rất thảm. Tuy rằng anh không dám nói ra, nhưng nếu anh là phụ nữ, chắc chắn sẽ chọn Triệu gia chủ.
Triệu gia chính là con quái vật khổng lồ đối với Thiết gia. Mấy năm gần đây, Thiết gia ở Châu Âu phát triển khá phách lối, trước kia đều rất khiêm tốn, đây là công lao của ông chủ.
Nhưng so với Triệu gia quy mô làm ăn phát triển khắp thế giới trên trăm năm, người phụ nữ nào không muốn ôm cung điện mà lại muốn ôm khu chung cư?
Hơn nữa những mặt khác ông chủ cũng không xuất sắc hơn Triệu Húc Hàn.
Tiểu Diêu thật sự không biết tự tin của ông chủ từ đâu ra, chỉ hi vọng anh ta đừng thua quá thảm, nếu không anh chắc chắn sẽ gặp tai ương theo.
Ai không biết thật ra ông chủ là một người nham hiểm, trong lòng rất thâm độc, đúng là anh biết rõ tường tận nhưng mà anh không thể phản bội ông chủ. Dù sao công việc của anh dưới một người trên vạn người, ông chủ cho anh đãi ngộ gấp ba so với công ty trước.
Cho nên dù cho Triệu Húc Hàn có tốt hơn thì anh vẫn muốn đứng về phía ông chủ, cũng hy vọng có kỳ tích xuất hiện, ông chủ có thể cướp được bạn gái Triệu Húc Hàn, thế thì anh ta sùng bái chết được.
Kỷ Hi Nguyệt bên này gửi tin tức qua, sau khi nhìn thấy Thiết Quý Hoành trả lời xong, cô nói với Triệu Húc Hàn, khuôn mặt tuấn tú của Triệu Húc Hàn lại nhăn nhó.
Nhưng anh cũng không có biện pháp, tính cách Kỷ Hi Nguyệt rất mạnh, nếu không để cho cô đi, cô chắc chắn cảm thấy anh không tin cô, chính bản thân cô cũng sẽ khó chịu, bởi vì cô muốn giúp anh.
Nếu hai người trao đổi lập trường trong chuyện này, Triệu Húc Hàn cảm thấy bản thân chắc chắn cũng sẽ làm thế, bởi vì anh không hi vọng người mình yêu thương vẫn luôn bị một bí mật tra tấn.
Có thể giúp mà không giúp, vậy thật sự muốn tra tấn chết hai người rồi.
Lúc buổi trà chiều, Úy Mẫn Nhi gọi điện thoại cho Triệu Phiên Vân, nói ông ấy đi công ty cô ta ký hợp đồng, chính là chuyện năm triệu Euro.
Triệu Phiên Vân rất ngượng ngùng, chỉ có thể ấp úng nói Triệu gia chủ không đồng ý, tài khoản chính đã bị gia chủ phong tỏa. Bản thân ông ấy chỉ có thể xuất ra một trăm triệu nhân dân tệ xem như nhận lỗi.
Úy Mẫn Nhi bên kia tức giận đến dữ tợn, thẳng thừng nói: “Một trăm triệu nhân dân tệ, ông coi tôi là ăn xin à? Triệu Phiên Vân! Tôi thấy ông cũng không muốn nhận người con gái nuôi này đâu nhỉ? Thế dừng lại ở đây đi!” Nói xong lập tức trực tiếp cúp máy.
Sắc mặt Triệu Phiên Vân rất khó coi, không nghĩ tới Úy Mẫn Nhi nói như vậy.
Dù sao nếu là người thân thì ít nhất cũng phải hỏi thăm chuyện gì, ông ấy là giám đốc ở Châu Âu, nhưng không phải là có thể tùy tiện huy động năm triệu Euro. Nếu gia chủ phản đối, ông ấy tuyệt đối không có khả năng điều động tiền ra ngoài.
Nói cách khác chuyện này về tình có thể tha thứ, dù sao ông ấy cũng không phải Triệu gia chủ.
Nhưng Úy Mẫn Nhi đến cả giải thích cũng không cho ông ấy nói, còn dập máy của ông ấy, tuy rằng tức giận có thể hiểu được, nhưng đối với thân phận cha nuôi mà đứa con gái nuôi này hời hợt như vậy, thì đành bỏ qua.
Nói cách khác, cô ta nhận cha nuôi là hoàn toàn có mục đích chứ không phải vì hiếu thuận.
Đã không có quan hệ lợi ích, cô ta tất nhiên sẽ thu hồi, thật đúng là cảm giác mỉa mai. Cô ta hoàn toàn không nghĩ lúc trước cô ta muốn nhận cha nuôi, ông ấy đồng ý cũng là vì cô ta nói cô ta và Triệu Húc Hàn yêu nhau, nhất định sẽ kết hôn.
Đây cũng là lừa gạt ông ấy đồng ý làm cha nuôi cô ta, bây giờ không thỏa mãn được lợi ích của cô ta, nên người cha nuôi này cũng đã vô dụng.
Chương 1089: Bữa tối hai người
Triệu phu nhân lắc đầu nói: “Ông xã, ông cũng đừng đau lòng, như vậy cũng tốt. Con gái nuôi như vậy thật là đáng sợ, không cần còn hơn.”
Triệu Phiên Vân gật đầu, thở dài nói: “Vốn dĩ vẫn cảm thấy hơi áy náy, bây giờ phát hiện bản thân coi như còn may mắn, đứa con gái này quả thật đáng sợ.”
“Mẹ nào con nấy!” Triệu Húc Hàn nghĩ tới Thiết Thiên Hoa, người phụ nữ này chắc chắn có quan hệ rất lớn với cái chết của mẹ anh.
Tất cả mọi người nhìn qua Triệu Húc Hàn, biết đau khổ trong lòng anh, Kỷ Hi Nguyệt càng thêm xác định chắc chắn phải lôi kéo Thiết Quý Hoành.
“Chú, thím, đây là Úy Mẫn Nhi trực tiếp trở mặt, cho nên hai người phải cẩn thận an toàn, cháu sẽ điều mấy bảo vệ lại đây. Tốt nhất trong một tháng này thím không nên ra ngoài, bởi vì dưới tình huống bình thường, eo của thím không khỏi nhanh vậy được.” Triệu Húc Hàn nói.
Triệu Phiên Vân gật đầu, nói: “Hiểu rồi, các cháu cũng cần cẩn thận một chút, chú đoán Úy Mẫn Nhi sắp nổi điên. Nếu mẹ cô ta thật sự là người phụ nữ trong ngoài khác biệt như thế thì thật đúng là phải coi chừng.”
Sắc mặt Triệu Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt đều trầm trọng, gật đầu. Đến năm giờ chiều, hai người trở lại phòng khách sạn, Kỷ Hi Nguyệt thay một bộ đồ rất bình thường đi xuống ăn cơm với Thiết Quý Hoành.
Còn Triệu Húc Hàn mở máy tính ra, điều chỉnh tất cả camera trong nhà ăn khách sạn. Trong lòng anh lo sợ, cho nên mới giấu Kỷ Hi Nguyệt làm vậy.
Không phải không tin cô, mà là không tin Thiết Quý Hoành.
Tiêu Ân muốn đi vào cũng bị Triệu Húc Hạn đuổi ra ngoài. Tiêu Ân khó hiểu cậu chủ làm gì trước máy tính, hơn nữa trên điện thoại hình như cũng mở ra mấy phần mềm nhìn khá quen thuộc.
Đây là cậu chủ muốn giám sát ai chứ?
Má ơi, là đại tiểu thư, nhất định là đại tiểu thư. Đại tiểu thư đi đâu rồi?
Tiêu Ân tỏ vẻ nhìn không hiểu cậu chủ đang yêu đương.
Kỷ Hi Nguyệt đi vào sảnh tiệc lớn ở tầng mười tám, không giống với nhà hàng xoay trên tầng cao nhất, nơi này có nhà hàng nhiều quốc gia, tất nhiên cũng có đồ ăn Hoa Hạ.
Kỷ Hi Nguyệt đi vào đã nhìn thấy Thiết Quý Hoành đang xem thực đơn bên cạnh cửa sổ.
Trước khi đi tới chỗ ngồi, anh ta ngẩng đầu nhìn lên, tức khắc lộ ra vẻ tươi cười.
“Tiểu Nguyệt, em tới rồi.” Thiết Quý Hoành nhìn thấy Kỷ Hi Nguyệt thì cảm thấy vui vẻ khó hiểu, lúc nhận được tin tức của cô anh ta cũng phấn khởi khó giải thích.
Thật ra chính anh ta cũng cực kỳ không hiểu được cảm giác này. Tuy rằng Kỷ Hi Nguyệt thật sự rất đẹp, nhưng không đến mức khiến anh ta giống như thằng nhóc mới lớn, thật là rất thần kỳ.
“Anh Thiết, hôm nay tìm anh ăn cơm là có chuyện muốn nói.” Kỷ Hi Nguyệt ngồi xuống nói.
“Nếu là ăn cơm, vậy vừa ăn vừa nói đi.” Thiết Quý Hoành đương nhiên biết, Triệu Húc Hàn không tới chính là giải thích tốt nhất. Trong lòng anh ta thực sự hưng phấn, đây là muốn đồng ý du lịch ba ngày với anh ta hả?
“Ừm, anh gọi món đi, em không kén ăn lắm.” Kỷ Hi Nguyệt nói.
Thiết Quý Hoành cười, lập tức gọi phục vụ đến chọn món. Tiếng Pháp của anh ta rất chuẩn, Kỷ Hi Nguyệt nghĩ thầm tại sao nhóm người này mỗi người đều biết mấy loại ngôn ngữ. Cô chỉ biết một chút tiếng Anh, xem ra thật là học hành chưa đủ.
Sau khi gọi món, Thiết Quý Hoành nhìn Kỷ Hi Nguyệ,t nói: “Tiểu Nguyệt, có chuyện gì em nói đi.”
Kỷ Hi Nguyệt đảo mắt nói: “Lần này anh Hàn không cho em đến, nhưng em nghĩ anh Thiết cũng biết tại sao em đến đây. Người gọi điện thoại cho Thiết Thiên Hoa là ai? Em cũng rất muốn biết, nhưng điều kiện của anh Thiết có hơi quá đáng. Dù sao em cũng là bạn gái của anh Hàn, nếu cùng anh đi du lịch thì điều này sẽ khiến cho anh Hàn cảm thấy thế nào, người khác thấy thế nào. Vậy nên anh Thiết à, có thể đổi điều kiện khác không?”
Chương 1090: Anh là người làm ăn
Thiết Quý Hoành cười nói: “Chúng ta chỉ kết bạn du lịch, cũng không làm gì cả, cần gì để ý cái nhìn của người khác. Anh chỉ cảm thấy được ở cùng một chỗ với Tiểu Nguyệt có cảm giác rất thân thiết. Đã rất lâu anh không có loại cảm giác này, muốn cho mình kỳ nghỉ phép, đi du lịch một lần với người cho mình cảm giác thoải mái, cân bằng chút tâm trạng.”
“Tuy rằng anh nghĩ như vậy, nhưng người khác không thấy như vậy. Việc này không tốt với thanh danh của em và anh, kể cả thanh danh của anh Hàn cũng vậy. Em vẫn đề nghị anh đổi điều kiện khác.” Kỷ Hi Nguyệt lộ ra vẻ mặt khẩn cầu nhìn anh ta.
Thiết Quý Hoành nhíu mày, nhìn cô thật lâu, sau đó thản nhiên nói: “Anh nghĩ không ra điều kiện khác, Triệu gia chủ đã đồng ý hợp tác với Thiết gia của anh, anh cũng đã thực hiện điều kiện nói ra Thiết Thiên Hoa này, nói ra bí mật của người khác như thế, anh thật không biết điều kiện cần phải trao đổi là trao đổi cái gì?”
“Anh Thiết, sao anh lại là người thực dụng như vậy? Nếu anh xem em là bạn bè thì chẳng lẽ cũng nhất định phải nói điều kiện?” Kỷ Hi Nguyệt tức giận nói.
Thiết Quý Hoành sửng sốt, lập tức cười khổ nói: “Tiểu Nguyệt, anh là người làm ăn.”
“Để cho anh Hàn nợ anh một ân tình, đây chẳng lẽ không phải là mối làm ăn tốt nhất? Du lịch với tôi, không phải tương đương lãng phí một cơ hội tốt à?” Kỷ Hi Nguyệt nói.
“Anh không cho là thế.” Thiết Quý Hoành nói: “Có thể đi du lịch với Tiểu Nguyệt, anh nghĩ đó sẽ là một bước ngoặt quan trọng trong cuộc đời anh.”
Trong lòng Kỷ Hi Nguyệt đã muốn hộc máu, nói: “Anh Thiết, rốt cuộc anh muốn làm gì? Em rốt cuộc có gì tốt, em sửa là được chứ gì? Anh cũng đừng đưa ra vấn đề khó khăn này nữa được không?”
Kỷ Hi Nguyệt thật sự muốn quỳ lạy người đàn ông bị bệnh thần kinh này.
Thiết Quý Hoành lập tức cười ha hả, anh ta cảm thấy Kỷ Hi Nguyệt có thể chọc anh ta vui vẻ, phối hợp với biểu cảm sống động trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp này thật tuyệt vời.
Sao trước nay anh ta chưa từng gặp được người phụ nữ sinh động như vậy chứ? Rất thú vị.
Kỷ Hi Nguyệt bặm miệng tức giận, nhìn Thiết Quý Hoành cười to. Nếu không phải không thể đánh người, cô thật sự muốn đánh người đàn ông này tơi tả.
“Tiểu Nguyệt, em rất thú vị, ha ha ha.” Tâm trạng Thiết Quý Hoành tốt đến không tưởng, đã có nhiều năm anh ta thật sự không càn rỡ thoải mái cười lớn như vậy.
“Thú vị thì anh càng không thể bắt nạt em, nói cho em biết được không?” Kỷ Hi Nguyệt đổi nước cờ làm nũng.
“Tiểu Nguyệt, anh muốn cùng em đi du lịch, ba ngày vẫn còn ít đó! Anh cảm thấy chúng ta có thể đi du lịch mười bốn nước Châu Âu.” Ánh mắt Thiết Quý Hoành phát sáng.
“Anh Thiết, em muốn đấm anh mười bốn đấm! Hôm nay không có cách nào nói chuyện rồi!” Kỷ Hi Nguyệt tức giận nói.
Thiết Quý Hoành sửng sốt, lập tức lại cười ha hả.
Kỷ Hi Nguyệt không hề để ý tới đồ thần kinh đang cười căn bản không dừng lại được này, tự cúi đầu ăn cơm.
Máy tính giám sát trong phòng Triệu Húc Hàn biểu thị có thể nhìn thấy tình huống Thiết Quý Hoành và Kỷ Hi Nguyệt dùng bữa, nhưng đều là một bên mặt, nhìn thấy Thiết Quý Hoành cười đến như vậy, trong lòng anh cũng rất khó chịu.
Không biết bạn gái anh nói cái gì, xem ra Thiết Quý Hoành chỉ sẽ càng ngày càng thích bạn gái anh, người này cũng không phải dễ đối phó.
Triệu Húc Hàn nheo mắt lại nhìn thấy hình ảnh, khuôn mặt nhỏ nhắn tức giận kia của Kỷ Hi Nguyệt cũng rất rõ ràng, trong lòng anh có chút khó chịu, bản thân bảo vệ không được người phụ nữ của mình, để cho cô đi đối mặt với người đàn ông cô không thích, giúp anh dò hỏi bí mật.
Kỷ Hi Nguyệt ăn cực nhiều, sau khi Thiết Quý Hoành cười xong thì nhìn Kỷ Hi Nguyệt ăn thức ăn.
Kỷ Hi Nguyệt ngẩng đầu, nói: “Cười xong rồi hả, vậy anh cân nhắc đổi điều kiện chưa?”