Chương 1051: Không có được hạnh phúc
Kỷ Hi Nguyệt nhìn Úy Mẫn Nhi bị một câu của Triệu Húc Hàn làm tổn thương muốn khóc thì cũng thở dài trong lòng. Vì sao người phụ nữ này lại nhìn không rõ ràng như vậy, nhất định phải dồn ép bản thân cô ta đến tình cảnh khó xử nhất chứ?
Cửa WC mở ra, ba người cũng không nói nữa. Úy Mẫn Nhi quay đầu qua bên kia, rất nhanh đã quay qua lại, vẻ mặt đã khôi phục bình thường, vội vàng cười đi qua đó, thay thế việc Kỷ Hi Nguyệt vốn phải làm.
Dìu Triệu phu nhân lên giường bệnh nằm xuống, Triệu phu nhân cười nói: “Mẫn Nhi, các con có thể ăn cơm, bà già này nằm nghe các người trò chuyện được rồi.”
“Phần ăn đã chuẩn bị xong chưa?” Triệu Phiên Vân vội hỏi.
Úy Mẫn Nhi gật đầu, nói: “Xong rồi. Con đã dặn Mao quản gia chuẩn bị cho mẹ nuôi một phần, có điều sẽ khá thanh đạm hơn. Mẹ nuôi có thể ngồi dậy ăn không?”
Trên giường bệnh có cái giá đỡ có thể để bàn ăn, Triệu Phiên Vân lại nói: “Bây giờ tốt nhất không cần ngồi, dù sao đang trật xương mà ngồi có thể sẽ càng nghiêm trọng thêm. Em nằm đi, lót một ít, anh đút em ăn.”
“Mọi người ăn trước đi, em cũng không đói. Chờ mọi người ăn xong, anh rảnh rồi em sẽ ăn.” Triệu phu nhân vội nói, nháy mắt với Triệu Phiên Vân.
Thật ra trong lúc ở trong WC, Triệu phu nhân cũng đã nói chuyện cùng Triệu Phiên Vân, bây giờ trong đầu Triệu Phiên Vân hơi rối loạn.
Vừa nãy Triệu phu nhân đã nói: “Ông xã, anh nhìn Húc Hàn và Tiểu Nguyệt đi, hai đứa nó thật lòng yêu nhau, em không đành lòng chia rẽ bọn nó. Huống chi em rất thích con bé Tiểu Nguyệt này.”
Triệu Phiên Vân nói: “Không phải vì cứu em nên em mới thích cô ấy chứ?”
Triệu phu nhân tức giận, nói: “Em là người không có mắt nhìn vậy hả? Cứu em thì chỉ chứng tỏ Tiểu Nguyệt lương thiện, nhưng em không đành lòng là bởi em có thể nhìn ra tình cảm của Húc Hàn đối với Tiểu Nguyệt rất sâu đậm. Anh chưa nhìn thấy lúc Húc Hàn bảo vệ Tiểu Nguyệt đâu, giống y như đúc năm đó lúc anh bảo vệ em.”
Triệu Phiên Vân ngẩn người, nhìn bà xã đại nhân của mình, nói: “Bây giờ không phải em ra cho anh vấn đề nan giải đó chứ? Dù sao Mẫn Nhi cũng là con gái nuôi của em, em không nghĩ cho nó chút à?”
“Không phải không nghĩ cho nó, nhưng với cảm giác và trực giác của tôi, tôi cảm thấy Tiểu Nguyệt càng thích hợp với Húc Hàn hơn. Phiên Vân, Húc Hàn nói nó sẽ không kết hôn với Úy Mẫn Nhi, cho dù kết hôn cũng tuyệt đối sẽ không chạm vào con bé, cho nên anh muốn một đứa con thừa tự là tuyệt đối không thể.” Triệu phu nhân nói.
Triệu Phiên Vân lập tức có sắc mặt khó coi, nói: “Em nói cho Húc Hàn?”
“Làm sao có thể không nói được. Em không muốn chú cháu hai người trở mặt thành thù, dù sao hai người mới là người thân. Hơn nữa Tiểu Nguyệt nói, nếu có thể thì đứa con đầu lòng của con bé và Húc Hàn sẽ nhận ông làm cha nuôi, không để cho làm con thừa tự là bởi vì không muốn đứa nhỏ tách khỏi cha mẹ, hơn nữa cũng không khẳng định có thể sinh mấy đứa. Con bé nói vậy thì em vẫn cảm thấy chân thật và đáng tin cậy hơn. Dù sao anh cũng không biết Úy Mẫn Nhi có thể sinh được hay không đúng không?”
Lời Triệu phu nhân làm cho cả khuôn mặt già nua của Triệu Phiên Vân đều là mây đen.
“Ông xã, em biết suy nghĩ của anh, nhưng thật sự tôi không quá thích Úy Mẫn Nhi, con bé coi trọng công danh lợi lộc hơn. Ngược lại em rất thích Tiểu Nguyệt, quan trọng nhất là em không muốn hai người yêu nhau bị chia rẽ vì chúng ta, hoặc là anh và Húc Hàn trở mặt thành thù.” Triệu phu nhân nói lời thấm thía.
“Nhưng anh đã đồng ý với Mẫn Nhi rồi, việc đổi ý…?” Triệu Phiên Vân cũng biết ý nghĩ của vợ, nhưng dù sao ông cũng đã đồng ý rồi, còn là con gái nuôi, việc này rất khó xử.
“Hoặc là tối nay không cần nói vội, anh thương lượng lại với Mẫn Nhi, hoặc anh lại khuyên bảo Mẫn Nhi? Cho dù đứa nhỏ này được như ý nguyện gả cho Húc Hàn thì về sau cũng tuyệt đối không có được hạnh phúc.” Triệu phu nhân thở dài.
Chương 1052: Ăn bữa cơm tử tế
Sau khi Triệu Phiên Vân dìu Triệu phu nhân đi ra, Mao quản gia đã bắt đầu đưa lên đồ ăn đã chuẩn bị xong xuôi. Lập tức có năm sáu người bưng thức ăn tiến vào, hình thức món ăn rất phong phú, có món Trung và món Âu, xem ra sắp xếp của Úy Mẫn Nhi thật sự không tệ.
Nhưng trọng tâm của mọi người không đặt trên bữa ăn, trước tiên trò chuyện một chút về món ăn, sau đó Úy Mẫn Nhi đã cười nói: “Cha nuôi, không phải cha có chuyện cần nói với anh Húc Hàn à?”
Trong đầu Triệu Phiên Vân vẫn luôn nghĩ về lời nói của vợ mình lúc nãy, còn nhìn thấy vài hành động của Kỷ Hi Nguyệt và Triệu Húc Hàn. Người sáng suốt đều nhìn ra được ánh mắt Triệu Húc Hàn nhìn Kỷ Hi Nguyệt thật sự tràn ngập tình yêu.
Trước đó, lần Triệu Húc Hàn đến nước Pháp để gặp ông ấy, mặc dù anh đã nói với ông ấy anh có bạn gái rồi, sẽ không cưới Úy Mẫn Nhi, nhưng ông còn tưởng đấy chỉ là một cái cớ. Nhưng lần này nhìn thấy Kỷ Hi Nguyệt, ông cảm thấy được cháu trai của mình đã thật sự có người phụ nữ nó thích rồi.
Triệu Phiên Vân biết, muốn Triệu Húc Hàn thích một người phụ nữ không dễ. Hai mươi bảy năm qua, phụ nữ xuất hiện bên cạnh Triệu Húc Hàn cũng rất nhiều, nhưng cháu trai này cũng không cảm thấy hứng thú tí gì.
Chỉ là Úy Mẫn Nhi là người phụ nữ có chút giao tình với Triệu Húc Hàn, có thể nói chuyện vài câu, cho nên Triệu Phiên Vân luôn cảm thấy nếu Triệu Húc Hàn muốn cưới vợ thì một nửa còn lại chắc chắn là Úy Mẫn Nhi.
Nhưng ông không nghĩ tới bây giờ Kỷ Hi Nguyệt xuất hiện. Đây chẳng lẽ chính là không phải không tìm được chân ái, chỉ là chân ái xuất hiện quá muộn ư?
Bản thân Triệu Phiên Vân là người từng trải, biết rằng nếu chia rẽ một đôi tình nhân là chuyện đau khổ biết bao, tàn nhẫn biết bao, bởi vì ông và Triệu phu nhân đã từng trải qua, hiểu sâu sắc sự thống khổ này.
Cho nên bây giờ tâm trạng của ông cũng giống Triệu phu nhân, không nhẫn tâm chia rẽ cặp tình nhân Triệu Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt.
Quan trọng nhất là ông cũng thích Triệu Húc Hàn, đứa cháu có duyên với ông nhất này có thể tìm được tình yêu.
“Húc Hàn, lần này tới chuẩn bị ở mấy ngày? Có kế hoạch đi dạo xung quanh với Tiểu Nguyệt không?” Lời Triệu Phiên Vân nói ra làm cho trong lòng Úy Mẫn Nhi hơi chùng xuống.
Ánh mắt cô ta khá kinh ngạc, nhìn về phía Triệu Phiên Vân. Triệu Phiên Vân cũng không nhìn cô ta, Úy Mẫn Nhi cũng không có biện pháp nào.
“Chú hai, con chuẩn bị dành ra hai ngày dẫn Tiểu Nguyệt đi thăm thú một vòng, dù sao cũng không biết lần sau đến là khi nào.” Triệu Húc Hàn thấy chú cũng không bức hôn nên tức khắc khóe miệng anh hơi cong lên.
Kỷ Hi Nguyệt vội cười nói: “Đúng vậy. Nếu đã đến Pháp thì con còn muốn đi thăm Anh, Ý. Anh Hàn, thời gian hai ngày có thể đi bao nhiêu chỗ nhỉ?”
“Có thể đi thăm Thụy Sĩ, hai ngày không đủ thì có thể đi thêm mấy ngày. Cũng lâu rồi Húc Hàn chưa nghỉ ngơi đàng hoàng, không có chuyện quan trọng thì cũng phải ở bên Tiểu Nguyệt nhiều hơn.” Triệu Phiên Vân nói.
Úy Mẫn Nhi chịu không nổi. Điều này đã thể hiện rõ ràng Triệu Phiên Vân cũng ghép Triệu Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt thành một đôi, vậy còn cô ta thì sao? Việc đã hứa hẹn xong lúc trước đâu?
Bản thân cô ta tốn nhiều tâm tư như vậy, chẳng lẽ chỉ vì kết quả này?
Tại sao? Điều này phản khoa học quá. Kỷ Hi Nguyệt vừa đến đã thay đổi kết quả, đầu tiên là Thiết Quý Hoành, bây giờ là cha nuôi? Cha nuôi à! Chẳng lẽ ông không suy nghĩ cho con gái nuôi là cô ta? Vậy cô ta nhận ông làm cha nuôi vì cái gì?
“Cha nuôi!” Úy Mẫn Nhi cắt ngang cuộc trò chuyện của bọn họ. Bây giờ cô ta rất tức giận, cảm giác giống như mình là một người ngoài, điều này làm cho cô ta hoàn toàn không thể đè nén sự tức giận thêm nữa.
Triệu Phiên Vân nhìn cô ta một cái, nói: “Có việc gì thì sau khi ăn xong chúng ta từ từ nói. Hiếm khi Húc Hàn và Tiểu Nguyệt đến một lần, ăn bữa cơm tử tế được không?”
Chương 1053: Chia sẻ một người đàn ông
Uý Mẫn Nhi còn muốn nhiều lời, Triệu Phiên Vân trực tiếp gắp một miếng thịt vào bát của cô ta: “Con kinh doanh suốt ngày rồi, cũng cần bồi bổ cơ thể cho tốt. Tối nay chúng ta lại nói việc này sau.”
Uý Mẫn Nhi tức khắc nuốt lời muốn nói xuống. Ý của Triệu Phiên Vân là không cho cô ta mở miệng nhắc đến việc này, tối nay lại nói chuyện này, là sẽ cho cô ta một lời giải thích.
Nhưng cô ta biết nếu không nhắc đến thì Triệu Phiên Vân hẳn đã bị Kỷ Hi Nguyệt thu phục rồi, không muốn ép Triệu Húc Hàn nữa. Điều này khiến trong lòng cô ta rất thất vọng, hận Kỷ Hi Nguyệt càng sâu hơn.
Sau đó, trong bữa ăn chỉ nói về chuyện du lịch. Uý Mẫn Nhi uất nghẹn không nói lời nào, ăn không biết vị, thật vất vả mới đợi được đến khi Triệu Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt ăn xong, tạm biệt rồi trở về trước.
Triệu Phiên Vân và Triệu phu nhân cũng không tiện giữ bọn họ, bởi vì Uý Mẫn Nhi vẫn chưa đi, hiển nhiên là muốn nói chuyện với hai người.
Triệu Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt rời khỏi, hai người cũng biết Uý Mẫn Nhi nhất định không phục, nhưng chú và thím sẽ không nói ra trước mặt họ, ý đó chính là ý ép hôn có thể sẽ biến mất, điều này làm cho hai người đều rất vui mừng.
Trong phòng bệnh, nét mặt của Uý Mẫn Nhi quả nhiên đã biến thành ấm ức.
“Cha nuôi, vì sao cha không nói nữa, lẽ nào là bởi vì lý do Kỷ Hi Nguyệt đã cứu mẹ nuôi? Cha rõ ràng biết con chỉ yêu anh Húc Hàn.”
Uý Mẫn Nhi nói, mắt cũng đỏ theo, rốt cuộc cô ta đã kìm nén đến bây giờ, cô ta cần chút an ủi.
Triệu Phiên Vân ngồi cạnh vợ mình, bắt đầu rất cẩn thận đút bà ấy ăn cơm. Tuy Triệu phu nhân có thể tự ăn nhưng Triệu Phiên Vân nhất định muốn tự tay đút.
“Mẫn Nhi, trước đó rõ ràng con nói cho cha là Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt chỉ đùa vui thôi, nhưng hôm nay cha đã nhìn rõ rồi, hai người bọn họ rõ ràng là lưỡng tình tương duyệt.” Triệu Phiên Vân nói ra, hơi khó chịu.
Sau khi Uý Mẫn Nhi sửng sốt thì vội vàng nói: ” Cha nuôi, bọn họ quen biết mới bao lâu đâu. Chẳng qua anh Húc Hàn chỉ tạm thời bị Kỷ Hi Nguyệt dụ dỗ mà thôi, nhưng Kỷ Hi Nguyệt hoàn toàn không xứng đáng với anh Húc Hàn. Con chỉ muốn làm Kỷ Hi Nguyệt nhận ra cô ta không có khả năng gả cho anh Húc Hàn.”
“Mẫn Nhi, lúc con và Húc Hàn ỏe bên nhau thì có từng thấy nó cười vui vẻ như vậy chưa? Triệu phu nhân nói.
Uý Mẫn Nhi sửng sốt, lập tức mím môi, nói: “Mẹ nuôi, mặc dù bây giờ anh Húc Hàn thích cô ta, nhưng điều này chẳng qua là nhất thời xung động mà thôi. Kỷ Hi Nguyệt căn bản không hợp với anh Húc Hàn, anh Húc Hàn là gia Triệu gia chủ, anh ấy phải nghĩ đến lợi ích của gia tộc. Anh ấy có thể thích Kỷ Hi Nguyệt nhưng tuyệt đối không thể lấy cô ta làm chủ mẫu, không đúng sao?”
“Mẫn Nhi, ý của con là con muốn làm chủ mẫu, nhưng con sẽ không để ý việc Húc Hàn có Tiểu Nguyệt?” Triệu phu nhân hỏi rất khiếp sợ.
Uý Mẫn Nhi thoáng im lặng, lập tức đã gật đầu, nói: “Có thể nói thế, con không để ý. Con thật sự rất yêu anh Húc Hàn, con chỉ muốn trở thành vợ của anh ấy.”
Triệu phu nhân bắt đầu lắc đầu nói: “Mẫn Nhi, tình yêu trước nay luôn ích kỷ, không thể nào rộng lượng chia sẻ một người đàn ông với người phụ nữ khác, đây không phải yêu. Có lẽ thứ con yêu là thân phận gia chủ này của Húc Hàn.”
“Không phải, không phải. Mẹ nuôi, không phải con rộng lượng đâu, chỉ là con không có cách nào. Con không muốn mất đi anh Húc Hàn, con chỉ muốn cùng anh ấy ở bên nhau cả đời. Nếu như không thể, con bằng lòng lui về sau một bước, để anh ấy và Kỷ Hi Nguyệt cùng nhau chấp nhận con.” Uý Mẫn Nhi vội nói.
Thật ra Uý Mẫn Nhi nghĩ thầm, chỉ cần cô ta thật sự trở thành chủ mẫu Triệu gia thì việc muốn giết chết Kỷ Hi Nguyệt là cực kì đơn giản, chỉ mất giây lát.
Giống như mẹ của Triệu Húc Hàn, mặc dù đạt được tình yêu của lão gia chủ, nhưng sau cùng chẳng phải cũng chết rồi đấy thôi. Bây giờ người bên cạnh lão gia chủ cũng không phải chủ mẫu cũ của Triệu gia.
Chương 1054: Vô cùng thân thiết
Triệu phu nhân nhìn chồng mình – Triệu Phiên Vân. Triệu Phiên Vân thở dài, nói: “Mẫn Nhi, quả thật trước kia cha nuôi đồng ý với con việc ép Húc Hàn lấy con làm vợ, chẳng qua bởi vì lúc đó cha và mẹ nuôi con đều nghĩ Húc Hàn với Kỷ Hi Nguyệt chỉ tình duyên mong manh ngắn ngủi, nhưng bây giờ chúng ta đều nhìn thấy hai người bọn nó thật lòng yêu nhau, vì thế chuyện trước kia đồng ý với con, sợ rằng không thể làm được. Nếu không cha nuôi sẽ bồi thường cho con, nghe nói Thiết Quý Hoành đã rút đi năm trăm triệu từ nhãn hiệu trang phục của con, vậy thì để cha nuôi đến đầu tư đi.”
Triệu Phiên Vân nghĩ đi nghĩ lại, chỉ có thế này mới giảm bớt chút cảm giác áy náy.
Uý Mẫn Nhi choáng váng, sắc mặt lập tức biến thành tâm tình bất định! Dường như đang tự hỏi điều gì. Điều này khiến Triệu phu nhân thở dài, nếu con bé thật sự yêu Triệu Húc Hàn nhiều như vậy thì căn bản không cần suy xét việc này. Việc này cho thấy việc kinh doanh và Triệu Húc Hàn quan trọng như nhau trong lòng con bé.
Rốt cuộc Triệu phu nhân đã nhìn ra. Thực ra Uý Mẫn Nhi chỉ mê luyến Triệu Húc Hàn, một thái độ không muốn nhận thua, phải chiếm cho bằng được, nhưng thật sự nếu muốn nói về yêu thì tuyệt đối không đủ.
“Cha nuôi, cha thật sự không giúp con nữa? Đã nói sau khi con và anh Húc Hàn kết hôn thì sẽ đưa đứa con đầu lòng cho cha nhận nuôi, lúc đó không phải cha mừng lắm hả? Lẽ nào cha không muốn đứa trẻ này nữa?” Uý Mẫn Nhi mở miệng nói.
Triệu Phiên Vân thở dài, nói: ” Cha thực sự muốn đứa trẻ này. Nhưng Mẫn Nhi à, Húc Hàn sẽ không lấy con, vậy nên điều này không phải chỉ là nói suông hay sao?”
“Anh ấy sẽ lấy con, anh ấy nhất định sẽ lấy con! Kỷ Hi Nguyệt căn bản không xứng với anh ấy, cô ta cũng không đạt được điều kiện của chủ mẫu Triệu gia.” Uý Mẫn Nhi hơi tức giận, nói ra.
Triệu phu nhân lắc đầu, nói: “Mẫn Nhi, con cần gì phải cố chấp như vậy? Đàn ông tốt không phải chỉ có mỗi Húc Hàn?”
“Con chỉ thích anh Húc Hàn. Lúc ở Yale, con đã thích anh ấy.” Uý Mẫn Nhi hơi uất ức, nói: “Có điều, cha nuôi, sao cha biết Thiết Quý Hoành không đầu tư cho con nữa?”
Triệu Phiên Vân mỉm cười, nói: “Việc lớn như vậy sao cha không biết được? Mẫn Nhi, cha nuôi thật sự không thể làm chuyện ép hôn được nữa, trừ khi con thật sự có thể được Húc Hàn thích. Cha nuôi đầu tư năm trăm triệu cho con xem như nhận lỗi được không?”
Uý Mẫn Nhi im lặng một hồi, mới cố nén tức giận, nói: “Con biết rồi, cha nuôi, cảm ơn cha nuôi.”
Triệu Phiên Vân thấy cô ta đồng ý thì mới thở phào nhẹ nhõm. Rốt cuộc là ông ấy có lỗi với Uý Mẫn Nhi, nhưng ông ta không muốn vợ mình không vui, hơn nữa ông ấy là người từng trải, thật sự không nhẫn tâm chia rẽ uyên ương.
Uý Mẫn Nhi nhanh chóng từ biệt rời đi, Triệu phu nhân nhìn cô ta rời khỏi, nói với Triệu Phiên Vân: “Bây giờ anh nhìn đã hiểu chưa?”
Triệu Phiên Vân thở dài, nói: “Là anh không làm rõ, suýt chút đã hại Húc Hàn rồi. Có điều nhìn dáng vẻ của con bé Kỷ Hi Nguyệt thì chính là một cô gái rất hào phóng, tốt bụng.”
“Phải đó, em nhìn thấy đã thích, còn vô cùng thân thiết! Ai da.” Triệu phu nhân kêu đau một tiếng.
“Sao vậy? Lại bắt đầu đau hả?” Triệu Phiên Vân vội nói.
Triệu phu nhân lập tức gật đầu, nói: “Đúng rồi, lại bắt đầu đau nữa. Anh nói xem, cũng thật kỳ quái, chỉ cần con bé Tiểu Nguyệt kia xoa bóp là em không còn đau nữa.”
“Vậy anh gọi điện, bảo Húc Hàn đưa con bé quay lại.” Triệu Phiên Vân vội vàng đi lấy điện thoại.”
“Đừng, anh thật là, lẽ nào em chỉ đau chút thôi đã gọi người ta đến. Này không phải cả đêm không cho người ta ngủ nghỉ gì?” Triệu phu nhân nói: “Tôi không sao, cùng lắm chờ lát nữa chuẩn bị ít thuốc an thần, ngủ say là được rồi.”
Triệu Phiên Vân nói: “Thuốc an thần rất có hại với thần kinh. Nếu như Kỷ Hi Nguyệt thật sự có thể giúp em thì đừng uống thuốc an thần nữa, anh nghĩ con bé này chắc cũng sẵn lòng đó.” Nói xong, ông ra ngoài gọi điện thoại.
Chương 1055: Không phải có em rồi à?
Triệu Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt vừa tới khách sạn đã nhận được điện thoại của Triệu Phiên Vân, Triệu Húc Hàn cười khổ với Kỷ Hi Nguyệt một cái, nói: “Bây giờ làm sao?”
Kỷ Hi Nguyệt cười nói: “Có thể làm gì nữa? Nhất định phải đi, như vậy ấn tượng của chú và thím với em sẽ càng tốt hơn, Uý Mẫn Nhi sẽ không có chút cơ hội nào. Chưa kể, anh không muốn quay lại để nghe bọn họ nói thế nào à?”
“Em khẳng định chú và thím sẽ nói?” Triệu Húc Hàn nhướng mày.
“Sẽ nói, dù sao lúc trước chúng ta cũng đã nói rõ rồi. Hơn nữa em cảm thấy con người thím rất tốt, là người rất lương thiện. Anh nhìn ánh mắt bà ấy thì sẽ biết bà không chia rẽ chúng ta.” Kỷ Hi Nguyệt rất vui vẻ, nói: “Thật mừng vì anh có người thím như vậy.”
“Phải, trong số những người thân, anh thích thím nhất, cảm thấy thím ấy và mẹ anh rất giống nhau, cũng chỉ có ở trước mặt thím anh mới sẽ bộc lộ ra cảm xúc vui buồn, cho dù với chú thì có lúc anh cũng rất nghiêm túc.” Triệu Húc Hàn mỉm cười.
Kỷ Hi Nguyệt kéo anh, cười nói: “Một khi đã vậy, lẽ nào anh cứ nhìn thím anh chịu đau đớn?”
Triệu Húc Hàn lập tức lắc đầu, nói: “Đương nhiên không muốn. Có điều có phải em đã dùng khí công chữa thương không?”
“Ha ha, có chút. Em cũng không dám lợi hại quá, tránh bị nghi ngờ, nhưng giảm đau thì vẫn có thể làm được. Lúc trước em từng giúp Tâm Lan chữa thương, rất lợi hại, hình như lập tức đã tốt lên. Có phải em làm thần y được rồi không?”
“Em không biết tiêu hao bao lớn rồi à? Hơn nữa em không biết để lộ ra ngoài sẽ có bao nhiêu nguy hiểm hả?” Triệu Húc Hàn biết cô gái bé nhỏ này nhất định lại có dáng vẻ rất vui mừng, phấn khích.
“Vậy anh cứ để Tâm Lan và thím anh đau đớn?” Kỷ Hi Nguyệt chẹp miệng, nói: “Em không thể nhìn người em quan tâm chịu khổ, bản thân có thể giúp thì tự nhiên phải giúp.”
“Anh hiểu ý của em, dĩ nhiên muốn giúp, nhưng chủ yếu phải xem giúp thế nào. Tâm Lan thì biết bí mật của anh và em, nhưng thím không biết. Nếu khớp xương bị trật của thím không được nắn thẳng thì có thể cần thời gian dài, hơn nữa còn sẽ ngày ngày đau nhức, vì thế hoặc là giúp thím ấy nắn lại khớp trật, hoặc là cứ để bệnh viện điều trị thật tốt.” Triệu Húc Hàn suy nghĩ rồi nói.
“Nắn lại khớp xương bị trật? Em không biết, lỡ đâu làm sai gì thì sao?” Kỷ Hi Nguyệt cả kinh nói.
“Anh biết!” Triệu Húc Hàn nhìn cô: “Nhưng tiêu hao rất lớn, cho nên nếu như vạn nhất nếu anh gặp phải kẻ địch trong lúc suy yêys, vậy thì không xong.”
“Không phải có em và Tiêu Ân à?” Kỷ Hi Nguyệt nói: “Thế này đi, anh đi nắn lại khớp xương bị trật, sau đó em hỗ trợ điều trị. Chỉ cần thím ổn rồi, sau này sự duy trì chú dành cho anh sẽ càng thêm vững chắc.”
Triệu Húc Hàn suy nghĩ một lúc, sau đó gật đầu rồi sờ đầu cô, nói: “May mà lần này em đến, Uý Mẫn Nhi ép cưới không được. Có điều thật ra tâm địa người phụ nữ này rất hiểm ác, em phải cẩn thận.”
“Anh nghĩ bây giờ cô ta còn là đối thủ của em hả?” Kỷ Hi Nguyệt cười lạnh một tiếng: “Không chọc em thì không sao, nếu muốn chọc vào em thì em sẽ không khách sáo nữa.”
Triệu Húc Hàn nhìn dáng vẻ tự tin của cô, lần nữa chạm vào đầu cô ấy nói: “Càng ngày càng có khí thế, nhưng vẫn cần phải cẩn thận.”
“Em biết rồi, anh yên tâm. Chúng ta đi điều trị cho thím trước đi.” Kỷ Hi Nguyệt ngước đầu nhìn anh, tươi cười như hoa.
Hai người lại một lần nữa đi đến bệnh viện. Triệu Phiên Vân nhìn thấy Kỷ Hi Nguyệt thì vội vàng nói: “Tiểu Nguyệt à, bây giờ thím rất đau đớn, cháu đến thì tốt quá rồi. Chú không hy vọng bà ấy uống thuốc an thần nhưng lại không có cách giảm đau nào khác, vậy nên phải làm phiền cháu rồi.”
Chương 1056: Cháu có thể nắn lại
“Chú à, chú khách sáo quá rồi, con thấy ổn mà.” Kỷ Hi Nguyệt vội chạy tới bên kia giường bệnh, mát xa cho Triệu phu nhân đang đau đớn đến sắc mặt tái nhợt.
“Tiểu Nguyệt, thật sự làm phiền cháu rồi.” Triệu phu nhân nhìn thấy Kỷ Hi Nguyệt thì như nhìn thấy cứu tinh: “Chủ yếu thuốc an thần rất tổn hại thần kinh. Vốn đầu óc thím đã rất hay quên, nếu lại dùng thuốc an thần thì phỏng chừng rất mau sẽ mất trí sớm.”
Triệu Húc Hàn vội nói: “Thím à, thím đừng lo lắng. Như vậy đi, nếu thím có thể chịu đau chút thì cháu có thể giúp thím nắn khớp trở lại.”
“Cái gì? Húc Hàn, cháu nói thật hả?” Triệu Phiên Vân lập tức kinh ngạc vui mừng nói, ngay sau đó ông đã nghĩ đến điều này. Đúng, Húc Hàn là một người tu luyện khí công lợi hại, có lẽ thật sự có cách.
Triệu Húc Hàn gật đầu, nói: “Là thật. Nếu lời chẩn đoán chính xác là sai lệch thì có thể cưỡng chế uốn nắn lại, nhưng điều này sẽ giống như nắn lại cánh tay trật khớp, sẽ rất đau, không biết thím có thể chịu được không.”
Triệu phu nhân vội nói: ” Có thể, có thể, dù sao vẫn tốt hơn đau mãi. Không biết cơn đau này kéo dài bao nhiêu ngày, thím cũng không thể ngày ngày bám lấy Tiểu Nguyệt không buông. Ông xã, em có thể chịu được.”
Bà ấy nhìn Triệu Phiên Vân, quả thật mỗi lần bị đau sẽ rất nhiều, nếu còn kéo dài thì chẳng thà bà chịu đựng chút đau đớn này.
Triệu Phiên Vân rất đau lòng, nhìn Triệu phu nhân. Sau đó ông ấy nhìn về phía Triệu Húc Hàn, nói: “Húc Hàn, con có chắc chắn không?”
“Con đi xem phim chụp X-quang bên phía bác sĩ một chút, như thế sẽ chắc chắn hơn. Sau khi nắn lại thì để Tiểu Nguyệt xoa bóp một tí, chắc một vài ngày thì có thể hồi phục bình thường.” Triệu Húc Hàn rất nghiêm túc, nói.
Kỷ Hi Nguyệt liên tục gật đầu, chỉ cần nắn lại được đoạn xương bị trật thì cô có thể lập tức trị được những chỗ đau nhức sưng tấy xung quanh khớp xương bị lệch.
Triệu Phiên Vân lại nhìn vợ mình, Triệu phu nhân liên tục gật đầu: “Nếu thật sự có thể thì làm thử đi, dù thế nào thì cũng đều đau.”
“Được, Húc Hàn, con và chú cùng đến chỗ bác sĩ.” Triệu Phiên Vân nói xong đã đã đi ra ngoài, Triệu Húc Hàn đi theo.
Trên hành lang, Triệu Phiên Vân nhìn Triệu Húc Hàn, nói: “Húc Hàn, có phải cháu sẽ phải dùng…?”
Triệu Húc Hàn gật đầu, nói: “Chỉ có thể làm vậy, bằng không hơn ba tháng sau chưa chắc thím có thể khỏe lên được. Điều này quá cực khổ cho thím.”
Triệu Phiên Vân gật đầu, sắc mặt rất do dự, nói: “Húc Hàn, chỉ là cháu là gia chủ, không cho phép dùng khí công chữa trị đúng không? Lỡ đâu các nguyên lão biết cháu làm thế thì sao?
“Thím quan trọng hơn. Chú, chú cứ yên tâm, chúng ta không nói thì sao các nguyên lão biết được? Mặc dù tiêu hao này xác thực rất lớn, nhưng trừ cháu và nguyên lão thì không có người nào có thực lực nắn lại khớp trật về đúng chỗ. Vậy nên chúng ta sẽ đưa thím về nhà, con ra tay điều trị để tránh tin tức bị lộ dọc đường.”
Triệu Phiên Vân nhìn Triệu Húc Hàn, vỗ vào bờ vai của anh, nói: ” Được, vậy thì dựa vào cháu đó. Lần này quả thật là chú không đúng với cháu, chú đã để Uý Mẫn Nhi lừa. Nó nói chẳng qua cháu với Kỷ Hi Nguyệt chỉ chơi đùa thôi, không phải nghiêm túc, nhưng chú và thím đều nhìn ra được hai người các cháu rất yêu nhau, vì thế lần này chú đổi ý, đoán chừng trong lòng Mẫn Nhi cũng sẽ hận chú.”
“Chú à, thực ra cho dù chú không nói ra, con cũng sẽ từ chối, lúc đó Uý Mẫn Nhi cũng không thể trách chú. Cả đời Triệu Húc Hàn sẽ không cưới bất kì ai trừ Kỷ Hi Nguyệt, cho nên bất kể là vị trí gia chủ hay quyền lợi to lớn thì con đều sẽ không vứt bỏ Tiểu Nguyệt, cũng như chú và thím năm đó vậy.”
Chương 1057: Cứng nhắc muốn chết
Lời của Triệu Húc Hàn khiến Triệu Phiên Vân đồng cảm sâu sắc như chính bản thân mình cũng ở trong đó. Ông cũng hiểu người yêu nhau bị cưỡng ép lìa xa là một loại đau đớn đến mức nào, cho nên sau khi ông biết chân tướng thì sao lại có thể chia rẽ đôi uyên ương lưỡng tình tương duyệt như Triệu Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt được.
Triệu Phiên Vân gật đầu, nói: “Yên tâm đi, chú luôn sẽ ủng hộ cháu. Dù cháu không đồng ý thì chú cũng chỉ hù dọa cháu thôi. Cháu là cháu trai chú, sao chú lại giúp người ngoài mà không giúp người thân được.”
“Cảm ơn chú.” Nói đến đây, tảng đá trong lòng Triệu Húc Hàn cuối cùng cũng rơi xuống.
Hai người đến phòng làm việc của bác sĩ, sau khi Triệu Húc Hàn xem tấm ảnh chụp X-quang và thăm hỏi tình hình tỉ mĩ, kỹ càng thì lén thương lượng Triệu Phiên Vân một chút, Triệu Phiên Vân đưa ra ý muốn chuyển viện.
Bệnh viện đương nhiên rất khiếp sợ, nhưng Triệu Phiên Vân kiên trì đến thế nên cũng chỉ có thể để Triệu phu nhân xuất viện.
Nửa tiếng sau, Triệu phu nhân đã được Triệu Húc Hàn ôm đến bãi đỗ xe của bệnh viện, cả nhóm người trực tiếp rời khỏi bệnh viện, về đến khu chung cư trong thành phố Paris của Triệu Phiên Vân.
Chung cư có hơn ba trăm mét vuông, trên dưới có hai tầng rất rộng,
Tìm truyện
Truyện: Độc chiếm tiên thê: Hàn thiếu, sủng lên trời
Chương 1057: cứng nhắc đến muốn mệnh
Triệu Húc Hàn nói làm Triệu phiên vân đồng cảm như bản thân mình cũng bị, cũng minh bạch yêu nhau người bị sinh sôi chia lìa đó là một loại bao lớn thống khổ, cho nên hắn biết chân tướng lúc sau, lại như thế nào có thể đi chia rẽ Triệu Húc Hàn cùng kỷ hi nguyệt này đối lưỡng tình tương duyệt tình lữ đâu.
Triệu phiên vân gật gật đầu nói: “Yên tâm đi, tiểu thúc vẫn luôn sẽ duy trì ngươi, lập tức tính nói ra ngươi không đồng ý, ta cũng bất quá hù dọa hù dọa ngươi, ngươi là ta cháu trai, ta lại như thế nào sẽ giúp người ngoài mà không giúp thân nhân đâu.”
“Cảm ơn tiểu thúc thúc.” Triệu Húc Hàn đến nơi đây, trong lòng cục đá rốt cuộc buông xuống.
Hai người đi vào bác sĩ văn phòng, Triệu Húc Hàn nhìn kỹ thẩm tách phiến cùng dò hỏi kỹ càng tỉ mỉ tình huống lúc sau, cùng Triệu phiên vân lén thương lượng một chút, Triệu phiên vân lập tức đưa ra muốn chuyển viện.
Bệnh viện tự nhiên là thực khiếp sợ, nhưng Triệu phiên vân kiên trì dưới, cũng chỉ có thể làm Triệu phu nhân xuất viện.
Nửa giờ lúc sau, Triệu phu nhân đã bị Triệu Húc Hàn ôm hạ bệnh viện bãi đỗ xe, nhất bang người trực tiếp rời đi bệnh viện, về tới Triệu phiên vân ở Paris nội thành chung cư.
Chung cư có 300 nhiều mét vuông, trên dưới phục thức hai tầng, rất là rộng mở, vốn dĩ Kỷ Hi Nguyệt còn tưởng phòng chung cư ở đây đều không lớn, không nghĩ tới nó lớn đến mức khiến cô hoàn toàn không thể tưởng được.
Quả nhiên là phú quý cực kỳ. Trang trí trong nhà và vật trang trí đều là cực phẩm, khiến người ở trong hoàn cảnh tuyệt đẹp thoải mái mà lại có hơi thở cổ điển, tâm trạng cả người cũng sẽ tốt lên.
Triệu Húc Hàn trực tiếp ôm thím của anh vào phòng bà, đặt trên giường lớn. Ngay sau đó, mọi người chuẩn bị tất cả. Lúc này Triệu phu nhân bởi vì vẫn luôn di chuyển xóc nảy nên cơ thể hơi co lại, bà ấy bị đau đến mức đã đổ đầy mồ hôi.
“Em à, em sao rồi? Có phải rất đau không?” Triệu Phiên Vân nhìn vợ chịu khổ, mắt ông ấy đỏ lên, hận không thể giúp vợ mình chịu đau.
“Em vẫn ổn, anh đừng lo.” Triệu phu nhân làm sao nỡ để chồng bà lo lắng cho bà thế được, vậy nên đương nhiên sẽ không dám nói rất đau. Bà ấy tin mình có thể kiên trì thêm chút, sau khi nắn lại khớp xương trật thì nhất định sẽ khỏe lại rất nhanh.
“Húc Hàn, cháu chuẩn bị xong chưa?” Triệu Phiên Vân vội hỏi Triệu Húc Hàn.
Triệu Húc Hàn gật đầu, nói: “Xong rồi. Chú, chú cần giúp nâng thím. Tiểu Nguyệt, em cũng cần hỗ trợ, hơn nữa không được để thím cử động chút nào, tránh nối không được chuẩn.”
Khuôn mặt già của Triệu Phiên Vân trắng bệch, ông ấy biết nhất định sẽ rất đau, nhưng bây giờ không còn cách nào nữa, không đau một chút thì phải đau lâu dài, ông ấy cũng sẽ đau lòng.
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, ngay sau đó mọi người đều vào vị trí, nâng thím dậy, cưỡng chế để bà ấy ngồi. Triệu Húc Hàn ở sau lưng bà, Kỷ Hi Nguyệt và Triệu Phiên Vân ở hai bên.
Ánh mắt Triệu Phiên Vân đau lòng, rối rắm nhìn vợ mình khiến trong lòng Triệu phu nhân cũng không quá đau đớn nữa.
“Đừng lo, em không yếu đuối như vậy. Việc đau đớn nhất năm đó cũng từng trải qua, chỉ cần có thể sống sót, cùng anh chung sống đến bạc đầu, đau chút thì tính là gì, không sao đâu.” Triệu phu nhân nhìn chồng, trong ánh mắt đều là thâm tình nồng đậm.
Kỷ Hi Nguyệt cười nói: “Thím à, tình cảm của thím và chú thật tốt, thật không dễ dàng gì.”
“Phải đó, cùng nhau đi đến đây đã rất không dễ dàng. May mà tất cả đều đã qua rồi.” Triệu phu nhân mỉm cười.
Triệu Phiên Vân nói: “Anh đã từng nói, chỉ cần em kiên trì thì chúng ta nhất định có thể hạnh phúc đi tiếp.”
“Phải, anh nói đều đúng cả. Khi đó suýt chút đã không kiên trì nổi, còn muốn bỏ trốn nữa, người Triệu gia các người thật sự có quá nhiều quy củ, yêu cầu quá cao, cứng nhắc muốn chết.” Triệu phu nhân chế nhạo.
Thực ra mọi người đều biết thế này có thể phân tán lực chú ý của bà, sẽ không khẩn trương và sợ hãi nữa.
Chương 1058: Hà khắc biến thái
Kỷ Hi Nguyệt lập tức tán đồng, chế nhạo: “Đúng vậy, mấy quy củ cứng nhắc đó của Triệu gia thật quá phong kiến!”
Triệu Phiên Vân cười rồi nói: “Đây là quy củ cũ do tổ tông lưu lại, nhưng hơn hai trăm năm qua, quy củ cũng đã bị phá vỡ nhiều lần. Chú và thím xem như may mắn, cuối cùng có thể ở bên nhau, còn có mấy đôi cuối cùng đã bị cưỡng ép tách ra.”
Triệu phu nhân cười nói: “Còn không phải bởi vì anh cố chấp.”
“Không, đó là bởi vì anh biết cuộc đời này không thể không có em. Nếu không có em, dù cho anh có làm hoàng đế thì anh cũng sẽ cảm thấy tẻ nhạt vô vị. Cho nên cha mới thực sự không có biện pháp, không thể không không đồng ý, nếu không ông ấy sẽ mất đi đứa con trai này. Huống chi anh thông minh như vậy, việc làm ăn bên Châu Âu cũng được anh xử lý tốt, mất anh sẽ là một sự tổn thất của Triệu gia, hơn nữa anh không phải gia chủ, không nên yêu cầu quá đáng thế.”
Bây giờ Triệu Phiên Vân cũng như đang tán gẫu việc nhà với Kỷ Hi Nguyệt.
Kỷ Hi Nguyệt lập tức buồn rầu, nói: “Chú, vậy ý chú là không thể phá vỡ quy củ của chủ mẫu Triệu gia?
“Việc này có độ khó rất cao. Nếu cháu không đạt được thì cách duy nhất để giải quyết là Húc Hàn từ bỏ vị trí gia chủ, dù sao thân phận của gia chủ không giống với chú năm đó.” Triệu Phiên Vân nói.
“Ba điều kiện của chủ mẫu Triệu gia quả thực quá hà khắc biến thái.” Triệu phu nhân tức giận, nói: “Phải tài giỏi, phải có nhà mẹ ruột bối cảnh tốt, còn phải có thể nối dõi tông đường, hiền lương thục đức. Em nói Triệu gia các người đến cùng có mặt mũi gì mà dám yêu cầu người ta như vậy? Nếu như nhà gái có điều kiện tốt như thế, chẳng lẽ nhất định phải gả vào Triệu gia chịu ấm ức, quả thực không hợp lý chút nào!” Triệu phu nhân oán khí rất nặng.
“Đúng vậy, đúng vậy. Nếu cháu có điều kiện tốt như vậy thì cháu nhất định tìm người đàn ông yêu cháu, vì sao nhất định phải gả vào Triệu gia làm một chủ mẫu không có tự do chứ? Đây không phải là tự mình làm khó mình à?” Kỷ Hi Nguyệt vội nói.
“Khụ khụ khụ, em còn để anh chuyên tâm trị liệu không?” Triệu Húc Hàn quả thực muốn hộc máu. Nghe thế nào cũng giống Kỷ Hi Nguyệt sẽ không gả cho anh, cực kỳ ghét vị trí chủ mẫu trong nhà.
“Được được được, anh chuyên tâm đi, không phải chúng ta chỉ châm chọc chút à? Thật ra em chỉ nói thôi, dù sao cũng khá xui xẻo. Mặc dù không có gì nhưng em vẫn phải làm chủ mẫu Triệu gia.” Kỷ Hi Nguyệt cười ha ha.
Lúc này Triệu Húc Hàn mới khá ấm lòng.
“Đó là bởi vì cháu yêu Húc Hàn, cho nên muốn đạt được tiêu chuẩn chủ mẫu, nhưng nếu mãi không đạt được thì sao? Quy củ này không phải đã bức tử người ư?” Triệu phu nhân nói.
Kỷ Hi Nguyệt nhếch miệng cười, nói: “Ba năm, còn ba năm nữa, con tin con có thể đạt được.”
“Ồ” Triệu Phiên Vân hơi không tin: “Tự đánh bại ba hộ vệ Triệu gia? Gia sản nhà mẹ ruột lên đến hai mươi triệu đô? Hai điều này đã để cho vô số cô gái chùn bước.”
Kỷ Hi Nguyệt cười hì hì, nói : “Điều kiện thứ nhất cơ bản đã có thể. Còn điều thứ hai thì hơi khó khăn, nhưng con tin trong vòng ba năm, con cũng có thể đạt được.”
“Thật hả?” Triệu phu nhân vui vẻ nói, ngay sau đó bà chợt kêu thảm một tiếng, mọi người nghe thấy một tiếng xương kêu răng rắc giòn giã sau lưng bà, âm thanh như bị gãy.
Triệu Phiên Vân sợ đến mức sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, nhìn Triệu Húc Hàn, lại nhìn vợ của mình.
Mà Kỷ Hi Nguyệt nhìn khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng âm trầm của Triệu Húc Hàn, vốn còn có chút huyết sắc đã lập tức trở nên trắng xanh như tờ giấy. Có thể thấy anh cần phải dùng khí công để uốn nắn vị trí bị lệch, cần rất nhiều sức mạnh và tinh thần.
Kỷ Hi Nguyệt thật sự hi vọng cô cũng có thể học được những thứ này, nhưng cô tin tưởng sớm muộn gì cũng có thể.
Chương 1059: Đừng tiêu hao quá lớn
Sau một trận đau nhứt, trán Triệu đều là mồ hôi lạnh.
Triệu Húc Hàn ở phía sau, sắc mặt cũng càng ngày càng trắng. Kỷ Hi Nguyệt biết anh đang vận chuyển khí công, như vậy có thể lập tức làm dịu sự đau đớn của thím.
“Anh Hàn, để em làm tiếp cho, anh đừng tiêu hao quá nhiều!” Kỷ Hi Nguyệt vội nói.
Triệu Húc Hàn gật đầu một cái, chậm rãi thu lại, sau đó xuống giường, nhưng vừa xuống giường một cái, một chân trong nháy mắt đã thoáng mềm nhũn, suýt chút nữa thì quỳ xuống đất, là Kỷ Hi Nguyệt đã kéo anh lại.
Sau đó dìu anh đi đến ghế sô pha nghỉ ngơi, vội hỏi: “Thế nào, quá nghiêm trọng?”
“Ừ, gần như tiêu hao hết. Anh sợ xảy ra chuyện, cho nên không dám lơ là. Hiện tại khớp xương lệch đã được uốn nắn lại, em băng cho thím rồi xoa bóp một chút. Cơn đau vừa rồi không phải người bình thường có thể chịu đựng.” Triệu Húc Hàn nhấc con mắt suy yếu nhìn Kỷ Hi Nguyệt, khẽ cười, nói.
Kỷ Hi Nguyệt vội vàng cầm khăn giấy lau mồ hôi cho anh, nói: “Được, anh nghỉ ngơi chút trước đi.” Nói xong, Kỷ Hi Nguyệt lại leo lên giường lớn.
Mà giờ khắc này Triệu Phiên Vân đã đặt Triệu phu nhân thần trí không rõ xuống, để cho bà hơi quay sang bên cạnh. Lần này hai người giống như tiêu hao hết tinh lực, trán đều rướm mồ hôi.
“Chú, để cháu đi!” Kỷ Hi Nguyệt vội vàng vận khí công, bắt đầu truyền vào vị trí xương bị trật của Triệu phu nhân, ngay sau đó cô bắt đầu xoa bóp.
Triệu phu nhân vẫn luôn đau không ngừng, mãi đến khi tay Kỷ Hi Nguyệt mang dòng nước ấm vào, làm di chứng đau chậm rãi yếu bớt thì bà mới bớt đau.
“Bà xã, cảm giác thế nào?” Triệu Phiên Vân vô cùng hồi hộp.
“Khá tốt, mới vừa rồi thực sự đau đấy, ta, tôi thiếu chút nữa cảm thấy mình đau muốn ngất đi, cũng may mau, nhỏ Nguyệt đấm bóp thật là thoải mái.” Triệu phu nhân nhắm mắt lại, tựa hồ vừa rồi để cho nàng hết sức mệt mỏi.
Triệu Phiên Vân lúc này mới thở phào, vội vàng ngẩng đầu nhìn về phía Triệu Húc Hàn đang ngồi nhắm mắt lại, trong lòng vô cùng cảm kích. Nhìn gương mặt tuấn tú tái nhợt kia của anh là có thể thấy được tiêu hao lớn đến cỡ nào.
Nếu các nguyên lão biết được điều này thì phỏng chừng hai người bọn họ đều trốn không thoát cảnh bị trừng trị.
Nhìn lại Kỷ Hi Nguyệt, cô rất dịu dàng xoa bóp phía sau lưng cùng phần eo vợ của mình, khuôn mặt nhỏ nhắn bình tĩnh để ông nhìn qua cảm thấy hơi thánh khiết.
Lập tức trong phòng trở nên tĩnh lặng, thẳng đến khi ba người nghe được tiếng hít thở rất nhỏ của Triệu phu nhân, bà đã ngủ.
Triệu Phiên Vân kinh ngạc nhìn Kỷ Hi Nguyệt, cô cong miệng nở nụ cười, có thể ngủ thì đã nói lên không đau, cũng không có gì nghiêm trọng.
Lại xoa bóp thêm mấy phút, Kỷ Hi Nguyệt buông tay ra. Mới vừa rồi cô dùng khí công tương đối nhiều, vì để có thể giúp thím nhanh chóng khỏe lại, không phải chịu những cơn đau thêm nữa, như thế thì cô cũng không cần lúc nào cũng ở đây.
Sau đó Triệu Phiên Vân giúp vợ đắp chăn, để một cái nút chuông ở bên cạnh gối bà rồi lập tức đi ra ngoài.
Kỷ Hi Nguyệt đi đến bên cạnh Triệu Húc Hàn, Triệu Húc Hàn mở mắt ra, ba người lập tức ra cửa, Triệu Phiên Vân đóng cửa phòng lại.
Trong phòng khách, Mao quản gia dâng trà, những người giúp việc khác đều không có ở đây.
“Húc Hàn, cháu cảm thấy thế nào? Chỗ chú có nhân sâm thượng hạng, con phải bồi bổ cho tốt. Đây là lần đầu tiên chú nhìn thấy sắc mặt cháu kém như vậy” Triệu Phiên Vân thực sự lo lắng cho Triệu Húc Hàn.
“Không cần đâu chú ơi. Con giúp anh ấy xoa bóp một chút là tốt thôi.” Kỷ Hi Nguyệt lập tức để cho Triệu Húc Hàn dựa vào ghế sô pha, còn cô thì ngồi bên cạnh vươn tay xoa bóp lưng anh, thật ra cô cũng đưa khí công vào.
Chương 1060: Biết cái gì
Khí công của Triệu Húc Hàn gần như bị đốt sạch, cho nên nếu muốn vận chuyển khí công lần nữa thì hơi khó khăn, cần có thời gian. Nhưng nếu có Kỷ Hi Nguyệt trợ giúp một chút thì khí công trong cơ thể anh có thể tự động vận chuyển lại, như vậy anh tự chữa trị sẽ nhanh hơn rất nhiều.
Đây cũng là lí do Triệu Húc Hàn không từ chối đề nghị mát xa của Kỷ Hi Nguyệt.
Triệu Phiên Vân nhìn thấy Kỷ Hi Nguyệt như thế, trán cũng hơi rướm mồ hôi, ông rất biết ơn.
Nhưng nhìn thấy sắc mặt Triệu Húc Hàn rất nhanh đã khá hơn nhiều, trong lòng tức khắc giật mình, chẳng lẽ Kỷ Hi Nguyệt xoa bóp lợi hại như vậy? Cứ coi như hiểu trung y, cho dù châm cứu đi nữa thì cũng không đến mức nhanh vậy chứ?
Chẳng nhẽ Kỷ Hi Nguyệt cũng là người tu luyện khí công? Chẳng qua chỉ kém hơn Triệu Húc Hàn?
Triệu Phiên Vân càng nghĩ càng cảm thấy suy đoán của ông là chính xác, nếu không trước đó phu nhân cũng sẽ không nói Úy Mẫn Nhi xoa bóp thì đau, nhưng Kỷ Hi Nguyệt xoa bóp lại rất dễ chịu, còn có chút cảm giác ấm áp.
Rất nhanh, Triệu Húc Hàn nói: “Tiểu Nguyệt, được rồi.” Vừa nói anh đã ngồi dậy, nhắm hai mắt lại, bắt đầu tự chữa trị.
Kỷ Hi Nguyệt cũng tự điều động chút khí tức, phát hiện mặc dù vừa rồi cô dùng hết không ít nhưng dường như khí công vẫn còn rất nhiều. Xem ra phương thức tạo ra khí công của mình khác với mọi người.
Chẳng lẽ là bởi vì nguyên nhân là do cô trọng sinh?
“Tiểu Nguyệt, cháu cảm thấy thế nào? Mệt không?” Triệu Phiên Vân đưa trà cho Kỷ Hi Nguyệt.
Kỷ Hi Nguyệt vội dùng hai tay nhận lấy, ngay sau đó cô cười nói: “Cháu khá tốt, không hề cảm thấy mệt mỏi, chỉ là cổ tay hơi đau thôi, không có gì đáng ngại” Nói rồi cô uống một ngụm trà, vung cổ tay mấy cái, lập tức đã cảm giác khá hơn rất nhiều.
“Lần này thật sự phải cảm ơn cháu, trước đó chú đồng ý việc ép cưới Húc Hàn với Úy Mẫn Nhi, thật sự là già nên hồ đồ rồi. Cháu còn khiến người khác yêu mến hơn con gái nuôi Úy Mẫn Nhi của chú, hơn hết, quan trọng nhất vẫn là chú nhìn ra được hai người các cháu thật tâm yêu nhau.”
“Cảm ơn chú, vậy chú xử lý với Úy Mẫn Nhi thế nào?” Kỷ Hi Nguyệt hỏi.
Triệu Phiên Vân ngồi đối diện cô, nói: “Trước đó không phải Thiết Quý Hoành rút khoản đầu tư năm trăm triệu euro từ thương hiệu quần áo của nó à? Vậy giờ chú sẽ bỏ ra, cũng coi như đền bù, dù sao nó cũng là nhận chú làm cha nuôi.”
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, nói: “Cũng được, chẳng qua thì Úy Mẫn Nhi cũng quả thực rất biết làm ăn.”
“Đó là do con bé có bối cảnh gia tộc tốt, cha mẹ của con bé đều vô cùng yêu nó, cộng thêm nó vốn dĩ cũng rất thông minh, cho nên trong việc làm ăn đều sẽ làm ít nhưng hiệu quả cao. Có điều đúng như Húc Hàn nói, Mẫn Nhi tính toán quá kĩ, cho nên Thiết Quý Hoành rút vốn, về mặt tình cảm cũng có thể tha thứ.”
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, Triệu Phiên Vân nói: “Chẳng qua nghe nói Thiết Quý Hoành cảm thấy rất hứng thú với Tiểu Nguyệt?”
Kỷ Hi Nguyệt lập tức dở khóc dở cười, nói: “Chú, cháu không thể khống chế điều này được. Cháu cảm thấy Thiết gia chủ cảm thấy hứng thú với con cũng là bởi vì cháu là bạn gái của anh Hàn. Anh ấy tựa hồ muốn làm rõ vì sao anh Hàn lại thích cháu.”
“Có lý. Cháu có biết Thiết gia chủ luôn rất bội phục Húc Hàn, cũng thường so sánh với Húc Hàn, cho nên cháu có khả năng hấp dẫn Húc Hàn thì Thiết gia chủ nhất định sẽ cảm giác hiếu kì.” Triệu Phiên Vân cười: “Trước đó chú cũng rất tò mò, chẳng qua bây giờ chú đã biết.”
“Hả? Chú biết cái gì?” Kỷ Hi Nguyệt hơi đỏ mặt, nói.
“Bởi vì cháu là một cô gái lương thiện, còn nghĩ cho Húc Hàn đủ điều, điểm này cũng đã đủ để Húc Hàn thích cháu.” Triệu Phiên Vân cười hiền lành.