Đêm thứ ba (3)
Cùng lúc đó, nữ tử hoảng sợ mở to hai mắt, đôi mắt quyến rũ mở to với vẻ đầy sợ hãi và bàng hoàng, ánh mắt long lanh ngấn lệ, cùng với hàng mi chớp động, mang theo vẻ quyến rũ yếu đuối động lòng người như sắp khóc.
Con ngươi chuyển động nhu tình, đôi mắt kiều diễm và sâu thẳm này khiến người ta say mê, muốn bị mê hoặc, không thể rời mắt được, điều này càng khiến hắn chắc chắn rằng nữ tử này chính là yêu tinh mị hoặc câu hồn thực cốt.
“Buông ra, ngươi làm ta đau… Buông ra!” Thư Khuynh Mặc nhìn Hoa Tỷ Thần đang ôm chặt nàng vào lòng, hai tay để sau lưng bị nam nhân này lỗ mãng cầm làm đau, còn có bả vai bị hắn chế trụ một cách thô bạo như thể sắp bị nghiền nát, đúng là nhắc Tào Tháo Tào Tháo liền đến, đúng là không thể nhắc đến người khác ở sau lưng, nàng mới chỉ nghĩ đến tên của hắn thôi, thế mà hắn đã xuất hiện? Rõ ràng hắn đã dập tắt ngọn nến rồi ngủ thiếp đi.
Đúng là uổng công trước đây nàng vẫn nghĩ hắn là người hiền lành nhã nhặn, nhưng không ngờ hắn ra tay thô bạo như vậy, cảm giác hắn không cần dùng nhiều sức cũng có thể bẻ gãy tay nàng. Nàng đã không còn quan tâm đến cơ thể trần trụi của mình đang bị nam nhân nhìn không sót một chỗ nào, nàng vặn vẹo người vì đau đớn, muốn Hoa Tỷ Thần nhẹ nhàng hơn một chút, cảm giác chắc chắn cổ tay đã bị xanh tím một mảng lớn.
Hoa Tỷ Thần kinh ngạc nhìn mỹ nhân bị chính mình bắt, thân thể nàng vặn vẹo trong cánh tay mình dưới ánh trăng trông càng giống yêu tinh yêu diễm câu người. Bộ ngực to tròn vừa trắng vừa non mềm giống như một miếng đậu hũ non mềm nhất, theo sự lắc lư của cơ thể nàng và cơ bắp rắn chắc của mình đè ép, nó đã bị ép thành nhiều hình dạng dâm mỹ, hai nụ đào béo mập cạ vào khuôn ngực cứng rắn như đá cuội của mình. Hắn cảm giác như mình đã nuốt một ngụm nước bọt, trong đầu nghĩ đến những hình ảnh không nên nghĩ, hình ảnh những bức vẽ trong sách mà hắn đã xem mấy hôm trước hiện lên trong đầu hắn.
Mấy hôm trước hắn vô tình nhìn thấy mấy người học viên trong Học viện
Là con cháu thế gia đang lén lút đứng nói chuyện ở một góc của Học viện, liền lịch sự bước tới chào hỏi, sau đó bọn họ như thể có tật giật mình, nhét mấy cuốn sách vào tay hắn, “A Thần, cùng nhau chia sẻ mấy thứ hay ho, ngươi không được đi cáo trạng với phu tử, suỵt…”
“Đây là cái gì, thuật phòng the, đây là gì? Rốt cuộc các ngươi đang làm gì?” Hoa Tỷ Thần tiện tay lấy ra một quyển, thấy trên bìa sách có ghi chữ “thuật phòng the”, chuẩn bị lật xem vài trang, “Đây là bí kíp võ công sao, tên chiêu thức kỳ lạ quá, sao lại phải vụng trộm. Trong Học viện có quy định không được luyện võ sao?”
“Suỵt, nhỏ tiếng một chút. A Thần, chắc ngươi đang giả ngu, ngay cả thuật phòng the người cũng không biết là cái gì sao? Ha ha ha, đây là bí tịch võ công vô cùng cao thâm, sâu không lường được!”
“A Thần, chẳng lẽ bây giờ ngươi vẫn là xử nam, để mấy ca ca đưa ngươi đi khai trai…”
“Thứ tốt này phải một mình len lén xem. A Thần, không ngờ ngươi mười tám tuổi rồi mà không gần nữ sắc, chậc chậc chậc… Không nhìn ra, người nhà không chuẩn bị nha đầu thông phòng cho ngươi à…”
“Hoa ca, công phu trong bí tịch này không phải là loại công phu bình thường, là dùng để đánh nhau với yêu tinh. Nếu ngươi học giỏi, cho dù có thực sự gặp yêu tinh, cũng có thể đánh thắng được đó!”
Mấy người mồm năm miệng mười, nhìn thấy phu tử từ xa đi tới, mấy người liền tản ra rời đi, trước khi đi còn dặn hắn giấu kĩ, nói hắn hồ đồ, hắn mơ hồ cảm giác có cái gì đó không đúng, nhưng lại không biết là cái gì.
///truyện được edit & đăng tại Yeungontinh.vn///
Sau khi tan học trở về phòng, hắn tiện tay lật xem vài trang, càng xem càng thấy không thích hợp, đây không phải là nam nữ luyện kỹ năng, mà giống chuyện nam nữ, Hoa Tỷ Thần đỏ mặt, tim đập nhanh muốn ném cuốn sách đi, nhưng không thể khống chế bàn tay lật trang, và chẳng mấy chốc đã xem xong mấy quyển xuân cung đồ. Mặc dù sau khi đọc xong đã lén giấu nó dưới giá sách, nhưng hắn là người đã xem qua là không quên được, dù chỉ lật xem qua loa, nhưng những tư thế kỳ lạ đó đã lưu lại sâu trong tâm trí, hắn cũng nhận ra rằng ban ngày mình bị mấy ca ca dày dặn kinh nghiệm kia cười nhạo.
Không phải là hắn không biết chuyện nam nữ, trước đây khi còn niên thiếu xuất tinh trong mơ làm bẩn quần trên giường, phụ mẫu cũng đã nói sơ qua về việc này. Nhưng hắn luyện đồng tử công, nên chưa bao giờ thực sự hiểu được cách nam nhân và nữ tử tạo ra những chuyện sung sướng.
Trước kia không biết gì cũng không sao, bây giờ hắn đã được xem ảnh vẽ, thì ra dưới lớp áo của nữ tử là cơ thể như thế như này, hóa ra giữa nam tử và nữ tử còn có thể làm như vậy, như vậy, như vậy, như vậy… Đúng là lợi hại vô cùng, nhất là khi có một cuốn xuân cung đồ miêu tả câu chuyện của một thư sinh và yêu tinh, thư sinh lên Kinh thành dự thi, trên đường đi không ngờ gặp được một cô nương xinh đẹp động lòng người, hai người mây mưa một hồi, trải nghiệm được chuyện tốt, tư thế liêu nhân, các chi tiết sống động…
Nghe thấy tiếng kêu rên đau đớn của giai nhân, hắn mới tỉnh táo lại trước những hình ảnh dâm mĩ sắc tình trong cuốn truyện. Thấy nàng bị đau mà trong đôi mắt lấp lánh ánh nước vẫn lóe ra ánh sáng đặc biệt liêu nhân, hắn liền cảm thấy đau lòng mà thả lỏng lực tay, đảm bảo giai nhân không bị đau nữa mà vẫn không thể thoát ra được.
Bây giờ căn bản tay của Thư Khuynh Mặc không dùng sức được, nàng không muốn câu dẫn Hoa Tỷ Thần ở đây, phá bỏ ý định ban đầu của mình, nàng muốn thoát khỏi sự giam cầm của Hoa Tỷ Thần, nhưng hai tay của nàng lại bị bàn tay to lớn kia trói lại ở phía sau, chỉ có thể di chuyển chân. Nàng nhấc chân lên chuẩn bị đá hắn, nhưng không ngờ rằng mình đã quên mất một chuyện.
Nàng mới vừa nhấc chân lên, vốn dĩ muốn khuỵu gối đá vào phần bụng dưới của hắn, nhưng kết quả là bị sức cản của nước khiến chân nàng không nghe theo ý của nàng, nên đầu gối trần trần trụi và non mềm cứ như vậy mà chạm vào chỗ phình ra dưới bụng dưới của nam nhân, nếu có thể đẩy mạnh hơn làm hắn đau đớn mà buông nàng ra thì tốt, nhưng sức cản của nước khiến nàng không có chút lực tấn công nào, ngược lại đầu gối chạm vào vật nóng bỏng như thể khiêu khích, nàng có thể cảm nhận được vật đó đang nhanh chóng ngày càng to và cứng hơn, xấu hổ muốn chết!
///truyện được edit & đăng tại Yeungontinh.vn///
Hoa Tỷ Thần vốn dĩ đã rất khó chịu, hắn vòng tay qua lưng nàng cầm lấy hai tay của nàng, không thể tránh, thân thể mềm mại trơn mịn của nàng gắt gao bám chặt vào trước ngực hắn, nàng giãy dụa hết lần này đến lần khác, hai bầu ngực đẫy đà trắng nõn thơm ngon đè ép lên lồng ngực rắn chắc của hắn, còn có hương thơm nhàn nhạt của thiếu nữ quanh quẩn trên chóp mũi hắn, cho dù có là Liễu Hạ Huệ thì cũng sẽ bùng cháy ngọn lửa tà ác.
Còn chưa nói đến bây giờ có một đầu gối trần trụi mượt mà đang làm loạn, cọ sát từng cái một, tiểu huynh đệ dưới háng chưa trải sự đời làm sao có thể chịu được sự khiêu khích, lập tức đứng thẳng người chuẩn bị sẵn sàng “chiến đấu”. Hắn buông bàn tay to đang leo trên vai giai nhân xuống, đưa tay xuống bắt lấy cái chân trắng nõn, bình tĩnh loại bỏ cái đầu gối khiêu khích tiểu huynh đệ của hắn.
Kết quả là, vừa chạm vào đôi chân dài, xúc cảm mịn màng trơn nhẵn tinh xảo như ngọc trắng mỡ cừu* khiến hắn cảm giác không muốn buông tay, thậm chí còn nhớ lại cảnh xuân thoáng qua ở dưới nước lúc nãy, vườn cỏ màu đen mềm mại ở giữa đôi chân dài lơ lửng dưới làn nước, sóng nước lăn tăn và cuộn xoáy của nước che dấu mật cảnh mê người ở giữa hai chân, lúc này trong lòng hắn chỉ có một suy nghĩ, hắn muốn nàng!
*Ngọc trắng mỡ cừu: Là một loại ngọc có giá trị xa xỉ. Nó có đặc điểm là: nước ngọc trắng bóng mịn mướt như mỡ dê/cừu.
Hắn muốn làm cùng cô những chuyện bên trong cuốn sách tranh xuân cung đồ!
Đêm thứ ba 4
Ra quyết tâm xong, hắn liền làm theo ý nghĩ rực lửa nhất của mình, bàn tay to nâng đôi chân dài mịn màng lên kẹp chặt cái eo cường tráng của hắn, trong lòng lẩm bẩm nghi hoặc, “Nàng là tiên nữ rơi xuống trần gian… Hay là yêu tinh quỷ quái hút máu người…” Nhưng dù nàng là tiên nữ hay yêu tinh, hắn đều đã quyết định rồi!
Thư Khuynh Mặc hoàn toàn không nghe câu hỏi của hắn, Hỏa Tỷ Thần này sao có thể vô sỉ và đê tiện như vậy, rõ ràng cả hắn và mình đều đang trần truồng, chết tiệt, hắn đã dựa vào gần như vậy rồi mà vẫn đưa hai chân nàng lên quấn lấy eo của hắn, nàng thử bỏ chân của mình xuống, nhưng không thể cử động được.
Nàng đang suy nghĩ làm cách nào để chống lại thế tiến công của cơ thể Hoa Tỷ Thần, cơ thể vặn vẹo yếu ớt muốn tránh xa người này một chút. Đột nhiên nghe thấy một câu yêu tinh tiên nữ, hắn đang nói cái gì vậy?
///truyện được edit & đăng tại Yeungontinh.vn///
Nàng có thể cảm nhận được thân dưới không biết xấu hổ của hắn lúc này đang bắt đầu cọ xát chỗ đó của nàng, đúng là khóc không ra nước mắt.
Nhưng không phải ai cũng sợ yêu ma, vì vậy nói theo ý của hắn, không chừng có thể thoát được hôm nay, “Tiên nữ yêu tinh cái gì, a… Đúng đó đúng đó đúng đó, ta chính là yêu quái trên núi… Ngươi mau buông ta ra! Bằng không ngươi bị sao thì tự chịu, pháp lực của bổn yêu không phải thứ phàm phu tục tử như ngươi có thể chịu được!”
“Ồ, nếu là vậy thì ta lại càng không thể thả nàng ra… Từ trước đến nay chưa từng nhìn thấy yêu ma quỷ quái, hôm nay may mắn được nhìn thấy, đương nhiên là phải lãnh hội thật tốt bản lĩnh hơn người của nàng…” Hoa Tỷ Thần cười khẽ khi nghe thấy câu trả lời này, vừa rồi ma xui quỷ khiến bị tiểu yêu tinh này đầu độc nên mới hỏi một câu hỏi khiến người ta bật cười như vậy, câu trả lời lộn xộn của nàng càng thêm khẳng định nàng là con người.
Nhưng cho dù nàng thực sự là yêu tinh quỷ quái nào đó, thì Hoa Tỷ Thần hắn xuất thân nhà Tướng luyện võ từ nhỏ, trong tương lai sẽ đến biên cương để chiến đấu những trận chiến đẫm máu, yêu ma quỷ quái với hắn mà nói thì chẳng có chút đáng sợ nào cả, căn bản là không đủ để khiến hắn sợ hãi.
Câu thơ chết dưới hoa mẫu đơn thành quỷ cũng phong lưu, bây giờ hắn mới hiểu được ý tứ đó, tiên sinh cũng đã dậy đời người khi nào đắc ý nên tận tình vui sướng,
đừng để chén rượu vàng cạn queo nhìn vầng trăng, khó khăn lắm mới gặp được một nữ tử vừa gặp đã yêu, sao có thể nghĩ nhiều được!
Hơn nữa bây giờ tình cảnh này không cho phép hắn suy nghĩ gì, hiện tại cả hai người họ đều trần trụi không mảnh vải che thân, hoa huyệt mềm mại vẫn đang cọ sát tiểu huynh đệ sưng đau của hắn, hắn một người phàm phu tục tử làm sao có thể chống lại loại mê hoặc câu người này?
Giống như bảo kiếm ra khỏi vỏ, kiếm dài đã không chịu đựng được nữa, muốn đâm thật mạnh vào u cốc mềm mại kia, tiến vào doanh trại mất hồn của quân địch, càn quét ngàn quân ở bên trong, mạnh mẽ hung dữ dữ dội quét sạch mọi thứ bên trong.
Đêm khuya, trăng sáng, làn nước biếc dập dờn, hương sen uốn quanh.
Sâu thẳm hơn so với màn đêm chính là đôi mắt sâu thẳm và tà ác của nam nhân trong làn nước xanh,
///truyện được edit & đăng tại Yeungontinh.vn///
Sáng rỡ hơn ánh trắng là dáng vẻ dịu dàng sợ hãi của tiểu mỹ nhân trong lòng người nam nhân, dập dềnh hơn so với làn nước trong vắt và thơm ngát hơn cả hoa sen chính là cảnh xuân dạt dào sắp được diễn ra ở hồ Thương Nguyệt này.
Hoa Tỷ Thần nới lỏng bàn tay to đang ôm phía sau tiểu mỹ nhân, không đợi tiểu mỹ nhân thoát ra, bàn tay to lớn đó lại một lần nữa ôm lấy vòng eo mềm mại và mảnh mai như cành liễu, mặc dù lực đạo rất nhẹ nhàng nhưng vẫn mang theo một khí thế không cho trốn tránh.
Thấy cái miệng nhỏ của mỹ nhân chu chu lên muốn nói gì đó đe dọa hắn, hắn trực tiếp cúi đầu xuống chạm vào cái miệng nhỏ nhắn mà hắn mong muốn bấy lâu nay, cái gì đó ngọt ngào không nhịn được chui vào trong miệng, hương vị thơm ngon ngọt ngào đó còn ngon hơn cả so với tưởng tượng, ngon hơn tất cả những sơn hào hải vị mà hắn đã từng nếm thử, đây là hương vị của nữ nhân sao?
Hắn tùy ý dùng đầu lưỡi to lớn xoa nắn đôi môi hồng nhuận căng mọng kiều diễm của mỹ nhân, dần dần dùng sức mà tiến sâu hơn, mặc kệ hai tay đang đẩy ra và cắn chặt hàm răng lại của mỹ nhân, cái tay còn lại tìm đến bầu ngực đẫy đà mà một tay hắn không thể nắm hết, năm ngón tay mang theo vết chai dày thô ráp kích thích bầu ngực mềm mại no đủ, càng mân mê xoa bóp, động tác càng mạnh hơn, dường như đang ước lượng bộ ngực nặng trĩu đó rốt cuộc nặng bao nhiêu.
///truyện được edit & đăng tại Yeungontinh.vn///
“Ưm… Ngươi, ưm…” Bị đùa bỡn nên mỹ nhân cảm thấy xấu hổ, thực sự cảm thấy nam nhân này rất đáng ghét, mặc dù bàn tay to lớn của hắn không chủ động nắm lấy phần vô cùng đẫy đà xinh đẹp của mình, nhưng làn da mềm mại không thể nào chịu được việc bị bàn tay thô ráp đó vuốt ve, còn chưa kể hắn còn dùng lòng bàn tay ước lượng nơi no đủ đẫy đà đó, bị dùng lực liên tục như vậy hai bầu ngực quá mức đầy đặn không thể không nhảy về phía lồng ngực rắn chắc của hắn, như thể chủ động lao vào vòng tay hắn để đạt được niềm vui. Còn có một cây gậy nóng bỏng cực lớn đỉnh vào phía dưới của nàng, nàng càng giãy dụa thì thứ đó càng to ra và cứng hơn.
Hoa Tỷ Thần thừa dịp lúc nàng mở miệng nói chuyện đưa chiếc lưỡi to linh hoạt chui vào chỗ trống trong miệng nàng, cái lưỡi của hắn bừa bãi khuấy động thăm dò lối vào, nó bạo ngược không chút kiêng nể gì như người đang khuấy động cái miệng nhỏ chưa bị ai xâm phạm, liếm láp hàm răng nhạy cảm của nàng, mân mê cái lưỡi trơn trượt, mút vào nước bọt có hương vị ngọt ngào, đầu lưỡi to lớn đảo qua đảo lại trong miệng nàng, nụ hôn thô bạo bá đạo khiến mỹ nhân suýt nữa không thở nổi.
“Buông ra? Chuyện này không được, nếu ta buông ra thì bộ ngực to nặng trĩu của nàng rơi xuống thì sao? Ta thích siết chặt, cho nên không đành lòng để nó bị va đập!” Nhận thấy mỹ nhân suýt không thở nổi, Hoa Tỷ Thần mới miễn cưỡng buông lỏng môi ra. Nhìn tiểu yêu tinh vì bị mình hôn đến ý loạn tình mê mà hai má ửng hồng khiến người nhìn vào là muốn yêu thương, hắn nhịn không được lại học theo những lời tán tỉnh trong sách.