Chương 67
Lại một ngày cứ như vậy trôi qua trong lo lắng, Giản Chính Dương cũng không có trở về, điện thoại vẫn tắt máy như cũ, gọi cho mẹ Giản cũng không có liên lạc, đến lúc này Tiểu Thỏ mới phát hiện hiểu biết của cô về Giản Chính Dương thật sự quá ít, ngoại trừ hai số điện thoại không thể liên lạc, lúc này không biết đến đâu tìm anh, không biết bây giờ phải làm gì.
Ngày hôm sau, lúc luật sư Vương đến nhà lần nữa, Tiểu Thỏ ngay cả nói chuyện cũng không cho anh ta cơ hội mở miệng, chỉ lạnh lùng liếc mắt anh ta một cái rồi trực tiếp đóng cửa.
Luật sư Vương nhìn cánh cửa đóng kín, bất đắc dĩ sờ sờ mũi, xem ra cô gái này thật sự rất ghét anh, mới vừa rồi nhìn anh như kiểu hận không thể tiêu diệt được, nhưng mà công việc còn chưa xử lý, cũng không thể đi như thế được, lại gõ cửa lần nữa.
Ở trong nhà, Tiểu Thỏ dứt khoát tắt chuông cửa, tiếp đó bật máy tính mở nhạc, âm thanh cực lớn, anh ta bạo gan cứ tiếp tục đập cửa đi, tốt nhất là đập đến lúc gãy tay luôn, cô xấu xa nghĩ, đối với luật sư do bà cụ Giản phái tới, Tiểu Thỏ không hề có thiện cảm, xem anh ta như là tay sai của bà cụ Giản, cô rất bình tĩnh mới không trực tiếp xông lên đánh cho anh ta một trận.
Không thể không nói, luật sư có năng lực, kiên trì mà không phải người thường có thể so sánh, sau một lúc phát hiện chuông cửa không vang lên, luật sư Vương đại khái có thể phán đoán được hành vi của Tiểu Thỏ, không khỏi có chút buồn cười, nếu cô ấy cho rằng chỉ như vậy là có thể khiến anh từ bỏ, vậy thì cũng quá xem thường thẻ vàng luật sư của anh rồi.
Anh cũng không cho là Tiểu Thỏ sẽ mở cửa cho mình, nhưng vẫn ngay thẳng đứng chờ ở ngoài, vài phút lại gõ cửa một lần, chẳng qua muốn nhắc nhở người ở trong nhà, anh còn đang ở ngoài.
Nếu không phải đang có thù địch, đối với sự nhẫn nại của luật sư Vương, Tiểu Thỏ nhất định sẽ cho anh ta một ngón tay cái thẳng đứng, cách vài phút cửa nhà lại vang lên cũng có nghĩa là anh ta vẫn đang đứng bên ngoài, mãi cho tới tám giờ tối, luật sư Vương mới chịu rời đi, lúc đi còn lớn tiếng nói với cô ngày mai gặp lại, chỉ kém chút chưa khiến cô tức chết.
Suy nghĩ một chút, Tiểu Thỏ mở cửa, chạy tới lầu năm gọi luật sư Vương, bị cô gọi, luật sư Vương hơi ngạc nhiên, “Cô Bạch nghĩ thông suốt rồi sao?”
“Nằm mơ.” Bạch Tiểu Thỏ không chút khách khí, trừng mắt liếc anh ta, “Tôi muốn gặp bà cụ Giản.”
Bà cụ Giản? Xem ra là oán hận rất nhiều, trong mắt luật sư Vương hiện lên ý cười mà chính anh cũng không phát hiện, “Ngại quá cô Bạch, bà Giản đã giao việc này cho tôi toàn quyền xử lý, bà ấy không muốn gặp cô.”
Tiểu Thỏ nghiến răng, “Vậy anh cút đi.” Trông thấy luật sư Vương không để ý nữa, Tiểu Thỏ tức giận bừng bừng nhằm hướng người vừa đi, mạnh mẽ nói “Chúc anh trở về bị xe đụng.” Bị đụng chết càng tốt, sớm chết sớm đầu thai, Tiểu Thỏ vừa quay trở về nhà, vừa oán giận nghĩ thầm.
Nghe được tiếng đóng cửa rất mạnh, luật sư Vương cười cười, chúc anh bị xe đụng chết sao, nếu lời nguyền mà có tác dụng, anh đã sớm chết không biết bao nhiêu lần.
So với lời lẽ khó nghe này, anh càng khẳng định tâm tình có nhiều kích động, mặc dù Bạch Tiểu Thỏ rất chán ghét anh, nhưng vẫn không nhẫn tâm ra tay đánh người, mới vừa rồi có mắng chửi anh vài câu, đối với người này, xem như đã rất có tố chất.
Thật ra, đối với chuyện bị cô mắng chửi, anh vốn không hề để bụng tính toán, chẳng qua là, nửa giờ sau, anh còn không nghĩ như vậy, phía trước xuất hiện một chiếc xe lớn, vì để tránh va chạm, luật sư Vương cho xe chạy qua bên cạnh chỗ cây lớn đồng thời xe cũng đâm mạnh vào thân cây gần đó, tuy rằng đệm bảo vệ trong xe tự động bật lên, nhưng mà đầu vẫn bị đụng vào cửa kính xe, trước khi ngất xỉu, anh còn nghĩ, tối hôm nay không biết là trùng hợp hay là lời nguyền thật sự linh nghiệm, chẳng lẽ anh thật sự mất mạng, bởi vì làm chuyện không tốt cho nên phải chịu báo ứng?
Chín giờ sáng ngày thứ hai, có người đến gõ cửa, Tiểu Thỏ vốn không thèm đếm xỉa đến, đêm qua không hiểu tại sao trời mưa to sấm lớn, xem như là hợp thời đối với tâm tình cô lúc này, hại cô cả đêm tinh thần không yên ổn, hơn nữa không biết vì sao, cô vốn chưa bao giờ sợ sấm nổ, tối qua ràng bị dọa sợ mà thức giấc, cuối cùng tổng kết nguyên nhân là bởi vì thói quen khi ngủ luôn có người ôm cô trong lòng, đột nhiên người này không còn, trong lòng cảm thấy dâng lên lẻ loi đơn độc, cho nên mới sợ hãi.
Gần rạng sáng thật vất vả mới ngủ được, lúc này lại có người đến gõ cửa, cô không trả lời, nhưng vẫn không ngừng đập cửa, làm sao không khiến cho Tiểu Thỏ tức giận, tùy tiện lấy áo của Giản Chính Dương choàng lên người, đi chân trần tiến lên mở cửa.“Người này có tâm làm việc thiện hay không hả …. Anh là ai?”
Ngoài cửa là một người đàn ông xa lạ, cũng là âu phục caravat, rõ ràng đối với tạo hình xuất hiện của Tiểu Thỏ có phần hơi hoảng sợ, tay đang chuẩn bị gõ cửa dừng lại giữa không trung, miệng khẽ nhếch.
“Anh là ai? Sao lại đập cửa nhà tôi?” Tiểu Thỏ không còn lòng tốt thăm hỏi tình hình vị khách không mời mà tới, nói thẳng trọng điểm.
“Cô là Bạch Tiểu Thỏ phải không, xin chào, tôi là đồng nghiệp của Luật sư Vương, tôi họ Quách, là thế này, luật sư Vương tạm thời có chút việc bận không thể đến đây, cho nên nhờ tôi đến xử lý một chút chuyện của anh ấy bên này, cô xem ……”
“Tại sao anh ta không thể tới, xảy ra tai nạn xe cộ sao? Chết rồi hay là bị liệt?” Giọng điệu rất không tốt, tuy cô thực sự ghét luật sư Vương, nhưng tốt xấu gì anh ta cũng cách mấy phút gõ cửa ba cái, không giống như người này liên tục đập cửa không ngừng, hại cô bị ảnh hưởng nghiêm trọng.
Vị luật sư tự xưng họ Quách nghe Tiểu Thỏ nói như vậy, có phần nhìn cô, “Làm sao cô biết luật sư Vương bị tai nạn xe?…..À, haha, tuy có chút nghiêm trọng, chẳng qua người chưa chết chân cũng không bị liệt, có điều phải nghỉ ngơi tịnh dưỡng một thời gian.”
Trước khi đến đây luật sư Vương đã nói thái độ của cô gái này sẽ không được tốt, cố tình nhắc nhở anh phải chuẩn bị tâm lý, lúc này đâu phải là không được tốt, quả thực rất không tốt, cũng không khó hiểu khi gia đình người ta không thích cô muốn cùng cô ly hôn, tất nhiên, những lời này Luật sư Quách cũng chỉ có thể suy đoán ở trong lòng mà thôi.
“Thật sự đã xảy ra tai nạn xe sao?” Tiểu Thỏ sửng sốt, còn rất nghiêm trọng, đột nhiên nghĩ đến buổi tối hôm qua cô đã tức giận nguyền rủa anh ta, sẽ không thực sự linh nghiệm vậy chứ.
Nếu là như vậy, có phải bản thân nên cảm thấy vui mừng khi không trực tiếp nguyền rủa anh ta chết đi sao, dù sao nếu một người bởi vì bị mình nguyền rủa chửi bới mà chết, có vẻ lương tâm cũng lo lắng không yên.
Nhưng mà vị luật sư kia muốn giúp đỡ bà cụ Giản chia rẽ cô và Giản Chính Dương, hiện tại không phải đã nhận được báo ứng hay sao?
Luật sư Quách cố gắng để bản thân không chú ý đến trang phục không chỉnh tề trên người cô gái nào đó, thoáng ổn định lại tâm tư của mình một chút, nhắc nhở cô gái nào đó đang thất thần, “Cái đó, cô Bạch, cô xem, có phải trước tiên nên cho tôi vào trong một lát hay không?”
“Nhà của người khác đều có thể tùy tiện vào như vậy sao?” Hồi phục tinh thần, Tiểu Thỏ không khách khí trừng mắt nhìn vị luật sư mới đến, “Họ Vương kia không có nói cho anh biết là tôi tuyệt đối sẽ không ký tên hay sao, không cần ở đây lãng phí thời gian, anh đi đâu hay đến chỗ nào hóng mát thì đi đi, tôi muốn đi ngủ, không cần ở đây tiếp tục gõ cửa, nếu không cũng đừng trách tôi lấy nước sôi hắt vào người anh, ầm ……”
Tạt nước sôi vào người mình sao? Luật sư Quách đứng ở cửa, khóe miệng run rẩy, bây giờ anh nên tiếp tục hay là không nên gõ cửa nữa đây?
Gọi điện thoại xin ý kiến từ cấp trên của mình, ở bệnh viện vị luật sư nào đó sau khi nghe được giọng nói uất ức từ cấp dưới gọi đến, nghe anh ta kể ra mình bị vứt bỏ oan ức, khóe miệng khẽ nhếch lên.
“Anh cứ cách vài phút lại gõ cửa ba tiếng là được, để cô ấy biết là anh vẫn luôn đứng ở đó, lúc cô ấy muốn mở cửa hiển nhiên sẽ mở rộng cửa, đừng có chạy lung tung, dù sao cô ấy cũng phải đi ra ngoài, đến lúc đó nhất định có cơ hội, nếu như có thể thuyết phục cô ấy ký vào thỏa thuận kia, tiền thưởng tháng này của anh sẽ rất nhiều”.
Nghe nhắc đến tiền thưởng tháng này, lại nghĩ đến cấp trên của mình luôn luôn hào phóng với cấp dưới, luật sư Quách lập tức nhiệt tình tràn đầy hăng hái, nghiêm túc bắt đầu thi hành mệnh lệnh cấp trên, trong lòng đồng thời ra quyết định, nhất định phải toàn lực đối phó vụ kiện này.
Chương 68: Đi ra ngoài và thông báo
Tiểu Thỏ mắng cho luật sư Quách một trận, trở về nằm lên giường nhưng cũng không ngủ được, hôm nay là ngày thứ ba Giản Chính Dương rời đi, không có anh, thật sự cô cảm thấy thời gian này mỗi ngày đều rất dài.
Cô thấy hơi đói bụng, đi vào nhà bếp, vừa mở tủ lạnh ra liền thấy bên trong tủ trống trơn, nhớ lại tối hôm qua mọi thứ trong tủ lạnh đã bị cô tiêu diệt sạch sẽ, không được, cô phải đi ra ngoài mua đồ một chút, nhưng mà nếu như lúc cô đi ra ngoài, Chính Dương trở về lại tìm không thấy cô thì phải làm sao?
Được rồi, cô đi nhanh sẽ mau chóng trở về, thuận tiện cũng để lại lời nhắn trên bàn ăn cho anh dễ dàng nhìn thấy.
Nghĩ như vậy, Tiểu Thỏ lập tức quay trở về phòng thay quần áo, vào nhà vệ sinh rửa mặt chải đầu, tiếp đó để lại tờ giấy nói mình đi siêu thị ở trên bàn ăn, rất nhanh sẽ về, nếu Giản Chính Dương quay trở lại cùng sẽ ở trong nhà chờ cô, xong xuôi tất cả, cô mới cầm ví tiền và thay giày đi ra cửa.
Đang nghiêm túc thực hiện chỉ thị của sếp, luật sư Quách đã chuẩn bị để có thể chiến đấu trong thời gian dài, ai ngờ cánh cửa đột nhiên mở ra, chẳng lẽ là lòng thương người bộc phát, không phải sếp đã nói cô gái này không dễ đối phó sao, anh vội vàng trưng ra vẻ mặt tươi cười hớn hở.
“Cô Bạch, xin chào ….”
Tiểu Thỏ trừng mắt liếc anh ta một cái, cũng không thèm để ý, trực tiếp đóng cửa khóa lại, đi ra ngoài.
Chờ Bạch Tiểu Thỏ đi đến gần khúc quanh rẽ xuống cầu thang bộ luật sư Quách mới khôi phục tinh thần, vội vàng đuổi theo, “Cô Bạch, chúng ta nói chuyện một chút nhé.”
“……”
Trông thấy Bạch Tiểu Thỏ không có ý định mở miệng, luật sư Quách trực tiếp nói, “Có phải cô Bạch không hài lòng về nội dung trong thỏa thuận hay không, nếu cô có yêu cầu gì khác, có thể nói với tôi, Cô Bạch, thành thật mà nói ……”
Tiểu Thỏ bước đi nhanh hơn, nhắc nhở mình không cần bận tâm đến tên luật sư đáng ghét đang đi bên cạnh, bởi vì nếu cô trả lời với anh ta liền xác định đã cho anh ta cơ hội, cô tuyệt đối sẽ không phạm phải sai lầm.
Ra khỏi chung cư, đi theo lối bên phải về hướng Bắc để ra ngoài cổng chính, cô còn chưa đi tới mười bước đã bị một người ngăn đón, “Xin chào hai anh chị, thật ngại đã làm phiền anh chị một lát, là thế này, em là học sinh trường X, em cùng nhóm bạn trên mạng đang tổ chức hoạt động cộng đồng, chính là cùng những người không quen biết ôm thân thiết, mục đích muốn rút ngắn khoảng cách của mọi người trong xã hội ngày nay, không biết em có thể ôm anh chị một cái không ạ?”
“Không thể.” Tiểu Thỏ liếc mắt nhìn nam sinh đang đứng trước mặt mình, tinh thần có vẻ rất phấn chấn, hẳn là nhỏ hơn cô một hai tuổi, phía sau cậu ta không xa có một biểu ngữ nhỏ, nội dung chính là cùng người lạ ôm thân thiết, bốn phía xung quanh còn có vài người đang ngăn đón người đi đường, có lẽ là chung một nhóm, nếu là trước đây may ra cô còn có tâm tình phối hợp một chút, nhưng hiện tại, cô không có tâm trạng này, hơn nữa, tính tình Giản Chính Dương hay ghen, nếu biết cô cùng những người không quen biết ôm ấp nhau, ai mà biết anh sẽ có phản ứng thế nào? Loại chuyện khiến anh không vui, cô chắc chắn sẽ không làm.
“Chị xinh đẹp à, chị chờ em một chút thôi, em lập tức chạy đến ôm chị …” Một nam sinh trẻ tuổi vừa thấy Tiểu Thỏ muốn đi, cũng lập tức chạy đến.
Mà bên cạnh luật sư Quách cũng lập tức có một người đẹp đi tới nói chuyện, tiếp đó luật sư Quách hết sức thoải mái ôm lấy đối phương, nhìn thấy Bạch Tiểu Thỏ vẫn đang bị người khác quấn lấy, không nhịn được lên tiếng, “Cô Bạch, chỉ là ôm một cái thôi mà, coi như cô giúp các bạn ấy đi.”
“Tôi với anh thân thiết lắm hả, cần anh dạy bảo tôi sao, anh nói gì tôi cũng phải làm theo à?” Tiểu Thỏ vừa nghe luật sư Quách nói chuyện liền khó chịu tức giận, hung hăng trừng mắt, còn liếc nam sinh bên cạnh một cái khiến cậu ta cũng bị dọa sợ. “Đừng đi theo tôi nữa, bằng không cả cậu tôi cũng không tha”.
Nói xong liền đi nhanh về phía trước, nam sinh kia không còn dám đi theo, luật sư Quách vỗ vai cậu ta, “Chàng trai, đừng nản lòng, thật ra tôi mới là người khiến cho tâm tình cô ấy không tốt, cô ấy cũng không có chán ghét cậu, tiếp tục đi nhé.”
“Cảm ơn anh.” Không nghĩ tới cô gái thoạt nhìn hiền lành vui vẻ vậy mà lúc nóng nảy tính tình lại đáng sợ đến thế, cậu nam sinh rõ ràng chưa từng gặp cô gái nào có bộ dáng hung dữ như thế, không khỏi có chút thất thần lo sợ, chẳng qua không tới nỗi bỏ cuộc.
“Cô Bạch, về đề nghị của tôi, cô vẫn nên nghiêm túc suy nghĩ một chút chứ …” Mới vừa an ủi nam sinh xong, luật sư Quách lại lập tức đuổi theo Bạch Tiểu Thỏ…
Gần đó tại một chỗ không ai chú ý đến, một người đàn ông thấp bé đội nón lưỡi trai đang xem lại số ảnh mới vừa chụp được trong máy chụp hình của anh ta, trong lòng cười sảng khoái, “Thật không nghĩ tới có thể hoàn thành dễ dàng như vậy, chụp mấy tấm ảnh chất lượng đều rất tốt.”Nói xong, cũng lập tức đuổi theo hướng mà Tiểu Thỏ vừa rời đi.
Mới vừa rồi trong máy chụp hình của anh ta, có xem qua vài tấm ảnh vừa chụp, từ lúc Tiểu Thỏ đi xuống lầu, luật sư Quách luôn luôn đi theo bên cạnh cô còn đang nói về chuyện gì đó cũng bị anh ta ghi chép lại, chẳng qua là khoảng cách giữa hai người vẫn rất bình thường nên anh ta không có cơ hội chụp được tấm hình nào có vẻ mờ ám khả nghi, mà vừa vặn trong lúc nam sinh kia muốn chặn đường của Tiểu Thỏ, anh ta nhạy bén đúng lúc bắt được góc chụp sai lệch, theo quan sát từ số hình trong máy chụp được, có vẻ như nam sinh kia đang ôm ấp Tiểu Thỏ, mà bộ dáng cúi đầu của Bạch Tiểu Thỏ, vừa khéo có thể che đậy được thái độ không kiên nhẫn bực mình trong mắt cô lúc đó, ngược lại có vẻ giống cô gái nhỏ đang ngượng ngùng xấu hổ, bất luận người khác vừa nhìn thấy ảnh chụp này đều cho rằng trong lúc đó hai người có quan hệ rất thân mật.
Bởi vì bên cạnh có luật sư Quách đang liên tục lảm nhảm không ngừng, Tiểu Thỏ vẫn nhíu chặt mày, đối với cái đuôi phía sau hoàn toàn không mảy may hay biết, mà luật sư Quách bởi vì liên quan đến nhạy cảm nghề nghiệp, trái lại chợt phát hiện phía sau có gì đó không bình thường, nhưng mà mỗi khi anh ta quay lại nhìn ngó xung quanh, không phát hiện ra gì cả, chỉ có thể giữ nghi ngờ của mình ở trong lòng, vào siêu thị, tiếp tục làm phiền Bạch Tiểu Thỏ.
Dự tính trong một tháng cũng không muốn đi ra ngoài, vì vậy Tiểu Thỏ chọn mua rất nhiều thứ, vừa vặn đều là những thứ có thể lấp đầy bụng, sau đó đi tính tiền, nhìn mấy túi hàng to vừa mua đặt ở trong xe, luật sư Quách tò mò nhìn cô,
“Nhiều đồ như vậy làm sao cô có thể cầm hết được?”
“Không phải còn có anh nữa sao?” Tiểu Thỏ chuyển cho anh ta một cái nhìn khinh bỉ, anh ta lại nghẹn họng nhìn trân trối trong lúc cô vẫn tiếp tục nói, “Giúp đỡ khách hàng xử lý tất cả những vấn đề khó khăn, đây là trọng trách các anh phải làm chứ.”
“Tuy là vậy nhưng thật ra, cũng không bao gồm giúp đỡ khách hàng làm những việc này nha.” Luật sư Quách có loại cảm giác mình đang bị lừa.
Sao hả, anh giúp khách hàng xử lý vấn đề của họ trong khi biết rõ khách hàng chẳng hề liên quan tới vụ án của mình, vấn đề nan giải này lại nằm trong khả năng giải quyết của anh, chẳng lẽ anh không thể giúp một chút sao?” Tiểu Thỏ lạnh lùng trừng mắt nhìn luật sư Quách.
“Không cần nói tôi là khách hàng tiềm năng của anh, chỉ cần anh là đàn ông con trai, thời điểm có người con gái đề nghị cần anh giúp đỡ, anh cũng có thể giúp một chút chứ.”
“Tôi …”
“Nếu anh vẫn muốn tiếp tục gõ cửa nhà tôi, thì giúp tôi xách những túi đồ này trở về, bằng không tôi trực tiếp tìm bảo vệ chung cư để họ xử lý anh.” Tiểu Thỏ uy hiếp.
“Cô không cần phải làm vậy, tôi giúp cô là được.” Luật sư Quách với bộ dáng tự an ủi mình, khẳng định chắc chắn không hề nghi ngờ bản thân bị cô gái này tính kế.
Kẹp túi văn kiện bên người, đồng thời hai tay cũng xách túi đồ, đúng là rất nặng đấy, “Cô mua nhiều đồ như vậy, dự định ăn trong bao lâu?”
“Trong một tháng cũng không thành vấn đề.” Bạch Tiểu Thỏ trả lời, một tháng tới, cô cũng không tính đi ra ngoài, như vậy bất luận khi nào Giản Chính Dương quay về cô đều sẽ ở nhà, cô muốn ở nhà chờ anh về.
Nếu quả thật đúng như bản thân đang nghĩ, khóe miệng luật sư Quách giật giật, “Không phải là cô đang dự tính trong khoảng thời gian một tháng cũng không đi ra ngoài chứ hả?”
“Không liên quan gì đến anh.”
“Sao lại có thể không liên quan đến tôi chứ.” Trong lòng luật sư Quách suy đoán, nếu như cô không ra khỏi cửa, tôi lại một mực gõ cửa nhà cô, vậy thì cũng vô dụng mà, tôi cũng không có cách nào tiếp xúc được với cô đấy.
Không thèm để ý đến suy nghĩ của luật sư Quách, Tiểu Thỏ bước nhanh đi về hướng nhà mình, thời gian cô đi siêu thị đã lâu hơn dự kiến ban đầu, không biết Giản Chính Dương đã trở về hay chưa, nếu như cô về nhà có thể nhìn thấy anh, thật là tốt biết bao.
Luật sư Quách đáng thương đang cùng túi lớn túi nhỏ đi theo phía sau, dường như người dẫn đường phía trước đã hoàn toàn quên mất anh, càng chạy càng nhanh, cũng không sợ anh nửa đường chạy mất, xách theo tất cả túi đồ cô đưa cho anh, ai bảo đây là một khách hàng chứ, vì muốn tiền thưởng, nên anh phải liều mạng, trèo lên đến lầu 6, cảm giác tay chân cũng không còn là của mình, Tiểu Thỏ mở cửa nhận lấy đồ trong tay của anh, hết sức chân thành nói một tiếng cảm ơn, sau đó lạnh lùng đóng cửa trước ánh mắt mong chờ của luật sư Quách.
“Tôi …” luật sư Quách thật muốn lớn tiếng kêu to, tốt xấu gì cũng nên mời anh vào nhà uống chút nước chứ.